Mở bài: Thạch Lam từng nói: " Đối với tôi, văn chương không phải là cách đem đến cho người đọc sự thoát ly hay sự quên, trái lại văn chương là một thứ khí giới thanh cao và đắc lực mà chúng ta có, để vừa tố cáo và thay đổi một cái thế giới giả dối và tàn ác, làm cho lòng người được thêm trong sạch và phong phú hơn". Phải nói rằng, đây không chỉ là một ý kiến sâu sắc mà hơn thế nữa, nó còn thể hiện được tấm lòng nhân đạo của các tác giả cùng với giá trị hiện thực của cả tác phẩm của mình. Thật vậy, trong truyện ngắn "Cô bé bán diêm", nhà văn An-đéc-xen đã khắc họa thành công nhân vật một cô bé có hoàn cảnh đáng thương, tội nghiệp với biết bao khát vọng mãnh liệt. Em đã được nhà văn xây dựng vừa là một cô bé có hoàn cảnh sống bất hạnh, tủi cực, vừa là một cô bé mang trong mình những khát khao mãnh liệt được như bao bạn bè khác.