Một nám có bốn mùa, mùa nào củng có ánh bình minh đẹp. Hãy tả lại một buổi bình minh mà em có dịp quan sát, thưởng thức. Nhân dịp nghi hè về thăm ngoại, em đã thưởng thức một buổi bình minh rực rỡ tràn đầy sức sông trôn quê hương Đồng Tháp thân yêu. Trời còn sớm nhưng em đã thức dậy ra sân. Khí trời se lạnh. Gió thoảng, khẽ lay động cành lá để lộ những giọt sương mai trắng trong. Cả làng xóm dường như bồng bềnh trong biển sương sớm. về phía đông, mặt trời tròn xoe, ửng hồng còn e ấp nấp sau hàng bạch đàn, tỏa ánh sáng lấp lánh như hình rẽ quạt nhiều màu rực rỡ. Trên không, từng đám mây trắng xanh với các hình thù kỳ lạ đang nhè nhẹ trôi. Bỗng ánh đèn từ trong ngôi nhà thức sớm đã vội vã tắt. Khói bêp lại bay lên quyện vào sương mai tạo nên những dải lụa mềm uôn lượn trên bầu trời rộng rồi lan tóa nhanh cả cánh đồng, ơ đây lúa đang mơn mơn đương thì con gái, ngả đầu vào nhau thầm thì trò chuyện. Nhìn từ xa, đồng lúa trông giống như một tấm thảm xanh rờn, nhấp nhô theo làn gió sớm. Trong ánh sáng dịu dàng đầu buổi bình minh sương tan, ánh nắng chan hòa, cánh đồng lúa quê em như một bức tranh tuyệt đẹp. Em say sưa ngắm cảnh và hít thở không khí trong lành mà đã lâu em chưa được thưởng thức ở Thành phố Hồ Chí Minh - nơi em ở. Em khoan khoái nhẹ bước dọc bờ kênh nhỏ. Ánh sáng chiếu xuông dòng nước bạc trắng láp lánh như bạn nào tinh nghịch chơi trò chiéu gương. Thính thoang, một vài chú cá lòng tong, cá trắm cỏ nhảy lên khói mặt nước đớp mồi rồi lặn xuống mất tăm đề lại những vòng tròn lan xa. Trong không khí yên ắng ấy, bỗng đột ngột vang lên tiếng rao hàng trên sông hòa cùng tiếng khua mái chèo của ai đó. Đàn chó ùa ra bờ sông, cất tiếng sủa ăng ẳng với theo. Em bước vội vào khu vườn này tràn ngập ánh nắng vàng rực rỡ. Bên luống rau xanh, mái đầu bạc thân yêu của bà em đang lúi húi nhố cỏ, bắt sâu. Một ngày mới đang bat đầu trên quê em. Được thưởng thức buổi bình minh đẹp vào ngày hè trên quê ngoại thân yêu, em thêm vui khóe lạc quan và yêu cuộc sống. Em tự hứa sẽ cô gắng học giói, rèn luyện tốt để mai này góp phần làm cho quê mình ngày càng tươi đẹp, ấm no hơn nữa. Phạm Thị Ngọc Thơ