Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Kế lại nội dung phần (1):
Vào mùa thu năm ngoái người họa sĩ nhận được một bức thư điện từ làng gửi đến mời ông về dự buổi khánh thành ngôi trường mới. Ống sẽ về dạo quanh làng, ngắm cảnh rồi vẽ ít bức kí họa. Ở đó ông vô tình gặp bà An-tư-nai Xu-lai-ma-nô-va. Bà đã viết cho ông một bức thư khi ông quay trở về thành phố. Bà An-tư-nai đã nhờ người họa sĩ kể lại câu chuyện cuộc đời bà cho mọi người nghe, nhất là lứa tuổi trẻ. Và ông họa sĩ đã quyết định sẽ kể lại câu chuyện đó.
Kể lại nội dung phần (4):
Ông họa sĩ đã nghĩ rất nhiều về câu chuyện của bà An-tư-nai. Ông bỗng nhiên muốn vẽ một bức tranh về câu chuyện của bà với thầy Đuy-sen. Dĩ nhiên ông sẽ phải vẽ, dù cho số phận thật trớ trêu khi đặt cây bút vẽ vào tay ông. Có thể ông sẽ vẽ hình ảnh hai cây phong, cũng có thể ông sẽ vẽ bà An-tư-nai khi còn nhỏ đã trèo lên cây phong và mơ mộng như thế nào. Hoặc ông sẽ đặt tên bức tranh là “Người thầy đầu tiên”, trong đó có cảnh thầy Đuy-sen bế các bạn nhỏ qua suối, mà bên cạnh là đám nhà giàu đang chế giễu thầy, hay là cảnh thầy tiễn An-tư-nai lên tỉnh học. Chắc chắn rằng, bức tranh đó giống như tiếng gọi của thầy Đuy-sen mà đến nay An-tư-nai vẫn còn nghe vẳng lại, nó sẽ vang dội mãi trong lòng mỗi người.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |