Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi
----- Nội dung dịch tự động từ ảnh -----
Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi :
“ Ông bà ngoại tôi được sáu người con , đều là gái ( ... ) U tôi là con đầu lòng . Tôi
biết nói những gì về u tôi trên những dòng chữ yếu đuối này . Những nét ẻo lả, làm
sao mà chứa nổi hình ảnh vùi thương chìm sâu trong những ngày cũ buồn bã . Ký ức
tôi mở mit những kỷ niệm một mầu trắng sim . Tôi không nhỏ rõ ràng một điều gì
nhưng thực ra tôi đã nhỏ biết bao nhiêu . Đêm đã nghiêng về sáng, gà chung trong
lối xóm vừa te te gáy trống canh dầu . U tôi đã đi ngủ tủ lâu . Nhưng tôi buông bút,
nhìn ra bốn bên, chỗ nào cũng thấy bóng a . Cái bóng lầm lũi, hoà với bóng Mới Về
nên một khuôn mặt trăng trắng với đôi mắt nhỏ, lòng đen nhuộm màu nâu đồng . Cái
bóng to hồ yêu dấu ấy đứng bên cạnh lớp lớp những ngày tháng ngậm ngùi đói khổ,
những năm này năm khác qua đi trong cơn thắc thỏm đợi chờ dài dặc mang ngắn
nước mắt và tiếng thở dài . Người ta , nhiều lúc nhau , quây quân bên cạnh người
thân, nhưng không mấy khi lại ti mi vẫn vợ mà nhìn ngắm những người yêu mến của
ta Cho nên thỉnh thoảng tôi sực nhớ , tôi chợt nhìn u , tôi bỗng giật mình ngờ ngợ như
người ngồi trước một đây không phải là u tôi . Có đâu u tôi lại thế kia . Tóc đường
ngôi của u tôi lốm đốm , rụng , chỉ còn lựa thora . Mới năm nào , u tôi thuê tôi nhổ,
một chinh hai chiếc tóc sâu . Lúc u tôi cươi , nếp nhân ở đuổi con mắt theo lại , xếp
lên nhau , đến khi hết cười cũng còn hẳn những vết rạn khía quanh xuống hai bên gia
mà . Hàm răng trên của u tôi khuyết hai chiếc đã mấy năm nay . U tôi già đi từ bao
giời Từ lúc nào ? Tôi thực không hay Khi tôi ngậm ngùi như thế , tôi lại ngẩn ngơ
tưởng tượng rằng có một hôm tốt trời nào đó, tôi có tiền Tôi sẽ đưa bà tôi, u tôi ra
Kẻ Chợ . Rồi vào một hiệu cao lâu , ăn một bữa thực sang . Ăn xong, có khăn trật
ướp nước hoa lau tay . Lúc tính tiền, cho hẳn bồi bàn hai hào bạc Không hiểu bà tôi ,
u tôi sẽ nghĩ ngợi thế người Chưa bao giờ tôi dám nghĩ rảnh rọt về cái đoạn kết ngạc
nhiên lý thủ đó . Mà tôi chỉ tưởng tượng như đẩy là một cử chỉ rửa một cái gì hần hận
. Cũng như chưa bao giờ tôi đã làm ngon lành được cái việc trẻ con ấy chỉ vì tôi
không có tiền . Và cũng chưa có đâu thì giờ của mình . Trong đôi mắt dịu hiến của u
tôi, tôi mới có thể là hy vọng của một tương lai mong đợi sáng sủa hơn . ( ... ) Người
mẹ kín đáo ngắm đứa con ngày một khác lạ , lạc mãi vào những cuộc sống xa xôi
nào . Mẹ âm thẩm sống . Mẹ là cái bóng đi bên cạnh tháng ngày của con . ( ... ) Cái
nghề có một của u tôi vẫn là nghề làm giấy phèn đem bán rong cho người ta gói hàng
. Ngày hanh hao , có những đêm đông lạnh lẽo , bên ảnh một ngọn đèn Hoa Kỉ hiu
hiu , u tối ngồi xắm giấy . Tôi nằm trong lỏng vảy u tôi , mắt ngước lim dim nhìn
thoảng hai cánh tay u tôi đưa đi đưa lại nhịp những tai nghe tiếng những chiếc que
dò chạy lạt xạt, loạt quẹt dưới lòng những tờ giấy dải những keo . Rồi tôi ngủ khuấy
lúc nào không biết . Cho đến bây giờ, những đêm ngồi viết khuya , trông ra ngoài
đầu hè , vẫn thấy u tôi lặng lẽ ngồi xắm giấy bóng đổ chập chờn trên vách . Đã bao
nhiều năm qua ."
Câu hỏi: Viết đoạn văn từ 6 đến 8 câu, nêu nên cảm nhận của em về hình ảnh người
mẹ trong đoạn trích
1 trả lời
217