Viết một bài luận (khoảng 500 chữ) phân tích, đánh giá nội dung và nghệ thuật của đoạn trích trên
Một đêm mưa phùn ẩm ướt và tối tăm về cuối tháng chạp, hai anh em chúng tôi đi
sớm. Nằm trên giường, trùm chăn lên tận cằm, chúng tôi cùng nhau nói chuyện phiếm để
giấc ngủ.
Trong căn phòng yên lặng, chỉ nghe rõ tiếng tí tách thong thả và đều đều của ch
đồng
hồ treo trên tường. Nhưng thỉnh thoang một cơn gió đưa đến văng vắng những tiế
ếch nhái kêu ở cánh đồng quê ở chung quanh nhà.
Ngọn đèn hoa kỳ vặn nhỏ để dưới đất, chiếu lên trần và tưởng nhà những bóng tối t
dị, hơi lung lay. Còn chiếc màn đỏ rộng treo ở giữa nhà thì tối sẫm lại, rủ những nếp vị
mỏng manh và tha thướt. Bên kia chiếc màn ấy, là giường của bà tôi và chị tôi năm. Vào hồ
nữa đêm, chúng tôi sực thức dậy: gió thổi ào ào trong các lá cây và đập mạnh các tàu c
chuối, từng luồng chớp loáng qua cửa sổ. Một lát thì mưa rào đổ xuống mái nhà.
Anh tôi bảo:
- Có lẽ là một trận bão to.
- Bão thì càng thích.
Mà thích thật. Tưởng tượng không có cái khoan khoái êm ấm nào bằng cải thú đắp
chăn nằm ngủ mà nghe mưa gió ở ngoài. Đêm lúc bấy giờ lạnh hơn, lại càng làm cho mình
thấy cải ấm trong chăn là dễ chịu. Tiếng mưa reo to và gió thổi như một thứ âm nhạc vui vui,
ru ngủ người ta dần dần.
Hai anh em chúng tôi vừa cuộn kín trong chăn cho ấm vừa nói chuyện. Chúng tôi nghĩ
đến, rồi thương hại những người lữ khách vào giờ này hãy còn trên đường vắng, ướt như
chuột lột và run như cầy sấy, đi vội vàng để tìm một chỗ trú thân. Chúng tôi lại ái ngại cho
những nhà nghèo bên hàng xóm, giờ này vợ chồng con cái đều phải dậy để chống cái nhà
mà mỗi cơn gió mạnh làm lung lay và để đem cái chậu thau hứng những chỗ đột nước.
Khi người ta yên ấm trong một căn phòng nhà gạch chắc chắn, không sợ mưa gió về
phần mình, thì người ta dễ có lỏng thương đối với những người xấu số hơn. [..]
Chúng tôi tưởng tượng ngay ra một con chim ướt át, xù long ra vì rét, đến chỗ của số
đòi vào ví nó thấy ánh sáng trong phòng ấm áp chiếu ra. Câu chuyện con chim gáy một hôm
ránh bão tuyết, đến gõ cửa nhà vợ chồng người cày ruộng, được hai vợ chồng này nâng niu
zà rắc bánh cho ăn, câu chuyện mà hồi nhỏ chúng tôi đã đọc trong quyển “Bài tập đọc” bây
iờ lại thoáng qua trong trí nhớ, làm chúng tôi đem lòng thường con chim kia vô hạn, và
muốn cứu nó. […]
(Trích Tiếng chim kêu – Thạch Lam tuyển tập, NXB Thời đại, 2013, tr.41)
câu 1 : Viết một bài luận (khoảng 500 chữ) phân tích, đánh giá nội dung và nghệ thuật của đoạn
trích trên..
0 trả lời
932