Gia đình có vai trò vô cùng quan trọng. Bởi người thân chính là điểm tựa tinh thần vững chắc cho chúng ta. Đối với em, chị gái là người em yêu mến và gắn bó nhất.
Tên của chị là Nguyễn Minh Thư. Năm nay, chị mười chín tuổi rồi. Chị đang là sinh viên của trường Đại học Luật Hà Nội. Dáng người của chị dong dỏng cao. Mái tóc dài khiến chị thêm dịu dàng. Chị có nước da trắng hồng, mịn màng. Đôi mắt đen cùng với khuôn mặt hình trái xoan. Còn đôi môi nhỏ xinh cùng với hàm răng trắng đều. Mỗi khi cười, chiếc răng khểnh duyên dáng lại lộ ra, càng tô thêm vẻ dễ thương. Mọi người nhận xét rằng chị rất giống mẹ, xinh đẹp và dịu dàng.
Thành tích học tập của chị rất tốt. Mỗi năm, chị đều đạt được danh hiệu học sinh giỏi. Năm vừa rồi, chị đã thi đỗ đại học với số điểm rất cao, trở thành thủ khoa của trường. Điều đó khiến bố mẹ rất tự hào về chị. Chị Thư không chỉ học giỏi, mà còn rất tài năng và khéo léo. Giọng hát của chị rất hay. Chị đã từng tham gia nhiều chương trình văn nghệ của trường, và đạt giải cao. Ở nhà, chị là một đầu bếp cừ khôi. Em rất thích ăn món sườn xào chua ngọt do chị nấu. Bạn bè đều rất yêu mến, vì chị luôn nhiệt tình giúp đỡ mọi người.
Em có rất nhiều kỉ niệm với chị. Những lần hai chị em giận dỗi nhau. Hay những lần đi chơi, em và chị tâm sự nhiều điều. Chị nói rằng ước mơ của chị là trở thành một luật sư. Chị muốn đem tới công bằng cho mọi người. Em cảm thấy rất ngưỡng mộ chị. Bởi vậy, em coi chị là một tấm gương để học tập.
Đối với em, chị gái giống như một điểm tựa tinh thần. Từ tận đáy lòng, em muốn gửi tới chị lời yêu thương và, biết ơn vô cùng chân thành của mình. Em mong chị sẽ luôn vui vẻ, mạnh khỏe và đạt được ước mơ của chị.