Trường của em là một ngôi trường nhỏ nằm ở cuối phố. Mỗi khoảng khắc của trường em luôn yêu quý và thích thú. Nhưng với em, trường đẹp nhất vẫn là vào những buổi sáng sớm, đặc biệt là những buổi sáng mùa hè.
Đó là khi mặt trời vừa mới mọc, ánh nắng vẫn còn leo lét và thưa thớt. Cả ngôi trường rộng lớn vừa cựa mình thức dậy sau giấc ngủ say sưa. Lúc này, trường vắng lặng, bởi các bạn học sinh vẫn chưa đến. Chỉ lác đá tiếng lá khô rơi trên sân bị gió thổi nghe xào xạc, xen với tiếng cành lá rung rinh xì xào. Thỉnh thoảng lại vang lên vài tiếng ríu rít của những chú chim chăm chỉ dậy sớm. Sân trường, tường rào có màu sẫm lại bởi bị ướt trong mà sương đêm qua. Khu vườn hoa, lan can, đâu đâu cũng rải rác những giọt sương lóng lánh như pha lê. Chúng tạo nên vẻ đẹp khác lạ cho ngôi trường, nhưng đồng thời cũng đem đến sự ẩm ướt và lạnh lẽo cho nơi đây.
Tuy nhiên, đó chỉ là thoáng chốc mà thôi. Bởi chỉ một lát sau, trời sẽ sáng hẳn với vô vàn tia nắng kéo nhau đáp xuống sân trường. Chúng nhảy lên tán cây, đáp xuống sân trường, lội vào vườn hoa rồi ghé vào lớp học. Chúng đem đến ánh sáng, xua đi hơi sương lạnh, tạo nên sự ấm áp và rực rỡ cho ngôi trường. Lúc này, cả ngôi trường như một tòa thành vừa sống lại. Mở rộng cánh cửa chào đón các bạn học sinh. Tiếng người đi lại, tiếng trò chuyện, tiếng cười đùa dần dần dày lên. Các lớp học mở rộng cánh cửa, chào đón ngày học mới.
Sự chuyển biến ấy của ngôi trường thực sự rất đặc biệt. Nó khiến cho em cảm nhận được sự dâng lên dần dần của niềm vui và sự háo hức trong tim mình. Những cảm xúc ấy đem đến cho em một động lực để đến trường thật sớm mỗi ngày. Và chính nó cũng khiến em thêm yêu trường yêu lớp của mình hơn.