Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn kể về trải nghiệm của em đối với một người bạn thân

Viết bài văn kể về trải nghiệm của em đối với một người bạn thân
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
923
1
1
Hải
26/01/2023 16:47:19
+5đ tặng

 Đối với mỗi người, tuổi thơ là quãng thời gian đẹp đẽ khó quên nhất. Bởi vì vào thời điểm đó, chúng ta mới chỉ là những cô bé, cậu bé vô tư vô lo, mở to đôi mắt tròn xoe nhìn mọi thứ mới lạ xung quanh một cách hiếu kỳ và thích thú. Trong khoảng thiếu thời tươi đẹp đó, em may mắn có một người bạn thân, người cùng em vẽ nên những trang kí ức đẹp đẽ nhất của tuổi ấu thơ. Nhưng chính vì sự vô tâm, thiếu chín chắn ngày đó, em đã vô tình đánh mất người bạn mà em trân trọng nhất.

      Người bạn ấy tên là Hân, là cô bạn hàng xóm bên cạnh nhà em. Em và Hân trạc tuổi với nhau, lại gần nhà nên chơi thân với nhau từ lúc nào chẳng hay. Hân là một cô bé rất đáng yêu, có đôi mắt đen tròn, mái tóc ngắn ngang vai thường được thắt bím rất xinh. Bố mẹ của Hân sống và làm việc trên thành phố, lại không có thời gian chăm sóc Hân nên đã gửi Hân đến nhà nội Hân - ngay bên cạnh nhà em - để sống cùng ông bà. Thỉnh thoảng, bố mẹ Hân sẽ về thăm Hân và đem theo rất nhiều bánh kẹo, quần áo và đồ chơi mới. Mỗi lần như thế, Hân đều sẽ chia quà với em.

      Ban đầu, em cảm thấy rất vui vì được ăn bánh kẹo thơm ngon, thỉnh thoảng còn được tặng một vài thứ đồ chơi mới mà những đứa trẻ dưới quê chẳng thể nào biết tới. Tuy nhiên, cái tính hay phân so của đứa con nít chỉ mới 7 - 8 tuổi dần khiến em cảm thấy ganh tỵ vì Hân có bố mẹ làm ở thành phố, lại thường được có nhiều quà khi bố mẹ về thăm. Bây giờ nghĩ lại, sao em lại có thể vì điều đó mà có thái độ xấu với Hân nhỉ?

      Sự tủi thân khiến em cảm thấy không thích những món quà mà Hân tặng mình nữa. Em dần dần xa lánh Hân để chơi với những đứa trẻ trong làng. Hân xưa nay không được mấy đứa trong làng yêu thích vì chúng nghĩ Hân nhà giàu, có tính tiểu thư, cũng có thể vì chúng ghen tỵ với Hân nên đâm ra ghét bỏ. Chỉ có em là chơi với Hân và biết rằng thực ra Hân rất hiền lành, thân thiện, lại tốt bụng và có lần Hân còn giúp một cụ già nhặt đồ cụ làm rơi nữa. Nhưng giờ sự ganh ghét và ích kỷ đã khiến em không còn nhìn ra điểm tốt của Hân nữa.

      Có lẽ Hân cũng nhận thấy cách cư xử khác lạ của em, nhưng mặc cho Hân có quấn quýt thế nào em cũng cố làm lơ đi. Một lần nọ, bố mẹ Hân lại về và mang theo rất nhiều quà cho Hân. Theo thường lệ, Hân sẽ mang bánh kẹo, đồ chơi sang nhà em để cùng ăn rồi kể em nghe những câu chuyện mới lạ mà Hân nghe được từ bố mẹ. Nhưng hôm đó, khi Hân sang với túi quà bánh trên tay, không hiểu sao em lại cảm thấy tức giận và vứt đống bánh kẹo của Hân vung vãi khắp sân, sau đó chạy vào nhà đóng cửa lại. 

      Em để mặc cho Hân khóc ngoài sân rồi đợi Hân lủi thủi ra về mới ló đầu ra cửa sổ nhìn. Đống bánh kẹo đã được Hân nhặt lại và đặt gọn trong túi để ở trước cửa nhà em. Lúc ấy, em bỗng cảm thấy rất có lỗi. Em tự hỏi bản thân vì sao mình lại xấu xa như thế, nhưng cái tính ương bướng vẫn khiến em không chịu mở lời xin lỗi Hân. Mấy ngày sau, Hân cũng không sang nhà em nữa. Em bỗng nhớ Hân kinh khủng, lại muốn cùng Hân đi chơi ngoài đồng, cùng đi ngắm hoa và thả diều mỗi buổi chiều gió mát. Thế là em quyết định sẽ sang xin lỗi và làm hòa với Hân. Nhưng em nào ngờ rằng, em chẳng còn cơ hội để gặp Hân nữa rồi.

      Chiều hôm đó, em lủi thủi đi sang nhà nội của Hân. Em không dám bước vào, chỉ dám đứng lấp ló ở sau chậu cây ngay trước cổng. Bà nội Hân nhìn thấy em, liền gọi em vào trong. Qua lời bà nội Hân, em mới biết Hân vừa chuyển về thành phố ở với bố mẹ. Hôm ấy Hân sang nhà em cũng là để nói lời tạm biệt với em. Nhưng em lại dùng thái độ xấu ấy khiến Hân không thể thông báo, chỉ đành vừa khóc vừa về nhà. Bà cũng kể rằng lúc lên xe để đi, Hân cứ lưỡng lự không chịu đi, đầu ngoái lại nhìn về phía nhà em, chắc Hân muốn gặp em trước khi đi, nhưng em lại ích kỷ và ương bướng đến nỗi không chịu nhận lỗi sai của mình mà nằm lì trong nhà.

      Đó là ký ức buồn nhất mà em không thể quên cho tới tận bây giờ. Nó đã để lại cho em một bài học quan trọng và em mong rằng sẽ không ai vì tính ích kỉ, sự ganh ghét vô lý mà đánh mất đi những người bạn quý giá giống như em. Và nếu mai này em có cơ hội được gặp lại Hân, em sẽ trân trọng cơ hội để được nói lời xin lỗi với bạn ấy!

      Bên trên là cách soạn bài viết một bài văn kể lại trải nghiệm của em nằm trong bộ sách Kết nối tri thức với cuộc sống mà các bạn học sinh có thể tham khảo. Hy vọng qua bài viết này, các bạn sẽ biết cách viết một bài văn kể lại trải nghiệm trong đời của mình. Cảm ơn bạn vì đã đón đọc!

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
2
Hoàng Hiệp
26/01/2023 16:49:06
+4đ tặng
Tình bạn là một trong những điều quý giá nhất của đời người. Nó đi theo ta suốt nhiều năm tháng và ngày hôm nay, khi đã lớn hơn em mới hiểu được hết những giá trị của tình bạn đã mang đến cho tất cả chúng ta. Với em thì tình bạn quan trọng nhất vẫn là tình bạn của thời học sinh vì khi đó mỗi chúng ta đều là những đứa trẻ vô tư, không một chút tạp niệm và không có bất kỳ điều gì tác động tới tình bạn. Khi đó, chúng ta thân thiết với nhau bằng tình cảm chân thành xuất phát từ tận trái tim của mình mà không hề tính toán. Và em cũng có khá nhiều những kỷ niệm không thể quên với Linh người bạn thân xuyên suốt những năm đi học của mình. Linh cùng em là hai người bạn thân với nhau từ khi còn học lớp bốn. cả hai đứa cùng đi bên nhau trên khắp các con phố như cùng tan học, cùng đi mua đồ hay đơn giản là rủ nhau trốn bố mẹ để đi du lịch. Và có lẽ gây ấn tượng nhất trong em là có lần chúng em đã rủ nhau đi ăn rồi tụ tập ở nhà một người bạn cả ngày cùng với hai người bạn khác cùng bàn. Buổi sáng, em và Linh cùng nhau đi chung một chiếc xe đạp, mỗi người lại mang một thứ đồ đi kèm: em thì mang khoai lang còn Linh mang bánh mỳ. Tới nơi hai người bạn ấy đã ở đó từ lâu, chúng em cùng nhau mở đĩa nhạc mới mua và tập nhảy theo các nhóm nhảy trên mạng rồi thu âm một số bài mà chúng em đã học theo. Có thể nói là hạnh phúc thật, vì có đôi khi bản thân chúng ta cũng có nhiều điều mà chúng ta muốn thực hiện nhưng lực bất tòng tâm, chỉ khi có những người bạn luôn bên cạnh mình và có cùng chung ý tưởng với mình thì tình cảm ấy suy nghĩ ấy mới được bộc lộ hết ra. Hát hò xong, tất cả rủ nhau làm bếp. Chỉ là những đứa trẻ nên tất cả đều nấu những món rất giản dị như: khoai lang tẩm bột và miến trộn tương ớt. những món ăn ấy đã giúp các bạn trẻ gần gũi nhau hơn và đó là lần đầu tiên chúng em đã cùng nhau nói lên suy nghĩ của mình. Những ước mơ tuy giản dị nhưng không phải lúc nào cũng nói được với bố mẹ nên chỉ có thể chia sẻ chung với một vài người bạn. và cho tới tận hôm nay, có người đã sống theo đúng suy nghĩ của mình lúc ban đầu cũng có nhiều người không theo con đường đó nhưng mỗi lần nhắc đến em vẫn còn cảm giác hạnh phúc. Tình bạn đẹp nhất là khi mỗi chúng ta đều có xuất phát điểm từ cả trái tim và tấm lòng của mình. Theo năm tháng, con người sẽ ngày càng lớn hơn nhưng những kỉ niệm của chúng ta thì vẫn luôn nguyên vẹn cho tới tận hôm nay. Bởi thế cho nên chúng ta ai cũng nên học cách trân trọng từng khoảnh khắc mới có thể không hối tiếc khi đã để thời gian trôi đi quá nhanh chóng mà không giữ lại được bất kì một điều gì.
Ngọ Anh Tài
Cảm ơn bạn nhé

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×