Trà sen không lạ, nhưng lạ là phải đúng sen Tây Hồ mới có thể ướp ra thức trà tuyệt hảo, mang quốc hồn quốc túy kể cả triết lý nhân sinh. Khi nâng trên tay chén trà dịu dặt tỏa mùi hương thanh tĩnh, đủ để người thuần nông tạm gác hết sầu lo. Khi thưởng trà, cha tôi trầm ngâm, rồi lại gật gù.
Nghệ nhân trà sen đất kinh kỳ phải là những người có chiều sâu đến thế nào mới có thể khéo léo quyện hòa cả một bề dày lịch sử oai hùng của thắng địa hiếm có mà người xưa đã sớm nhận thấy là đất “thượng đô kinh sư muôn đời” với bề sâu văn hóa truyền thống gắn liền với sức sống mãnh liệt và thanh cao của hoa sen, nét đẹp biểu trưng cho những người con đất Việt, chung vào từng búp trà ướp tinh túy của đóa quốc hoa hấp thụ đủ thiêng khí núi sông.
Cái dụng tâm cao siêu đến vậy duy chỉ có trong cốt cách của người Tràng An, chuộng sự hiểu biết, coi trọng văn hóa lịch sử truyền thống, không dễ dàng chấp nhận sự thiếu chỉn chu và tính hời hợt.