Trà sen Tây Hồ khá hiếm và tất nhiên cực đắt. Thức ẩm này hẳn không dành cho những ai không biết thưởng thức và vì vậy chưa hiểu được giá trị của một nét văn hóa độc đáo và lâu đời. Thông qua vài thân hữu có quen biết với những gia đình làm nghề ướp trà, mỗi năm tôi mua được vài lạng để biếu cha tôi. Khi tự mình tìm hiểu lịch sử ra đời của một mẻ trà sen, tôi hiểu rằng, với một người yêu trà, không còn món quà nào đẹp đẽ và ý nghĩa hơn nữa.
Được biết gạo mang hương dùng ướp trà được lấy từ nhụy của những đóa sen Bách Diệp trăm cánh được trồng ở khu vực Tây Hồ. Cứ mỗi ki lô gam trà sẽ được ướp bởi lượng gạo được lấy từ hơn một nghìn bông hoa. Sen sẽ được thu hoạch từ sáng sớm khi còn ngậm sương và mang về nhà khi nắng chưa lên đỏ. Nghệ nhân ướp trà tập kết hoa sen vào phòng kín để gạo sen được tách ra, sàng lọc vẫn còn giữ được sự thuần khiết của hương hoa. Trà mang ướp là trà nõn tôm hảo hạng Tân Cương.
Trà ướp tuân theo tuần tự: 1 trà, 1 gạo sen mang ủ, sấy. Sau vài ngày, sàng bỏ gạo cũ, ướp gạo mới và lặp lại công đoạn nhiều lần cho đến khi trà thấm đẫm mùi sen. Nghe có vẻ giản đơn nhưng đó thực là một quá trình vô cùng kỳ công của những nghệ nhân khéo léo, tỉ mỉ và cẩn trọng chắt chiu để cho ra đời một thương hiệu trà trứ danh, mang đậm dấu ấn độc đáo của người thủ đô: tinh tế, tao nhã và biết thưởng thức.