Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Trong bài thơ Ngôn chí, tôi rất ấn tượng với hai câu thơ sau:
"Đường về quê hương nghe mái tranh thưa
Ngày xa người thở than nhớ hương hoa"
Cả hai câu thơ này mang trong mình một vẻ đẹp lạ lùng, gợi lên trong tôi nhiều cảm xúc khác nhau. Đầu tiên, tôi cảm thấy những nốt nhạc trầm buồn và cảm giác lạc lõng khi đọc câu thứ nhất. Câu thơ này cho ta thấy cảnh quan của quê hương bao la, trong đó những mái tranh thưa thớt rải rác, tạo nên một không gian yên bình và thanh thản. Tuy nhiên, câu thơ cũng gợi lên nỗi nhớ mong của người xa quê, muốn trở lại với vùng đất thanh bình ấy.
Câu thứ hai lại đem đến cho tôi một cảm giác hoài niệm và lãng mạn. Những từ ngữ như "ngày xa", "thở than", "nhớ hương hoa" khiến tôi liên tưởng đến một người xa quê đang thương nhớ những cánh đồng hoa nở rộ, những khoảng trời trong xanh và không khí trong lành của quê hương mình. Và câu thơ cũng cho thấy rằng dù ở đâu đi nữa, tình cảm với quê hương vẫn luôn là thứ bao trùm, đong đầy trong con người ta.
Với tôi, vẻ đẹp của hai câu thơ này không chỉ là từ ngữ tuyệt vời mà còn là những tâm trạng sâu sắc được truyền tải qua từng từ, từng câu. Nó khiến cho tôi nhớ về quê hương và những kỷ niệm đẹp, cũng như tôn lên giá trị của nơi mình sinh ra và lớn lên.
# Cre: Phương Hà - Thanh Hà
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |