“Ếch ngồi đáy giếng” là một truyện ngụ ngôn vô cùng giá trị. Nội dung của truyện kể về một chú ếch sống trong cái giếng nhỏ bé. Ếch luôn nhìn bầu trời qua miệng giếng nên nghĩ rằng bầu trời chỉ nhỏ bé như một chiếc vung. Cùng sống với ếch cũng chỉ có những loài sinh vật như nhái, cua, ốc và mỗi khi nó cất tiếng kêu đều khiến chúng hoảng sợ. Ếch không chỉ có tấm nhìn hạn hẹp mà còn có tính quá kiêu căng, ngạo mạn. Với chi tiết này, truyện muốn phê phán những kẻ có tầm nhìn hạn hẹp, suy nghĩ nông cạn. Đặc biệt, truyện trở nên thú vị hơn khi xảy ra tình huống vào một ngày nọ, trời mưa lớn khiến cho nước trong giếng dâng cao đưa ếch ra ngoài. Dù môi trường xung quanh thay đổi, nhưng ếch vẫn quen thói cũ, cất tiếng kêu ộp ộp, đưa cặp mắt nhâng nháo nhìn lên bầu trời, chả thèm để ý xung quanh. Hậu quả là ếch bị một con trâu đi ngang qua giẫm bẹp. Kết cục của ếch chính là lời cảnh tỉnh cho những kẻ có lối sống ếch ngồi đáy giếng. Từ đó, ông cha ta muốn gửi gắm lời khuyên rằng chúng ta cần có tầm nhìn xa trông rộng dù môi trường sống có giới hạn. Đồng thời, mỗi người không nên chủ quan, kiêu ngạo mà coi thường những người xung quanh. Tóm lại, truyện “Ếch ngồi đáy giếng” đã để lại bài học vô cùng giá trị cho mỗi người.
Câu văn sử dụng thành ngữ: Kết cục của ếch chính là lời cảnh tỉnh cho những kẻ có lối sống ếch ngồi đáy giếng.
Nói quá:Ếch không chỉ có tấm nhìn hạn hẹp mà còn có tính quá kiêu căng, ngạo mạn