Tôi là Thảo Lùn - cô gái nhỏ trong cộng đồng anime , manga . Trong một lần , đang say trong ảo mộng , tôi giật mình khi thấy một nửa người đang bị lôi vào không gian khác . Trước mắt tôi , một khung cảnh nên thơ , hùng vĩ . Rồi tôi nghe thấy tiếng cãi nhau ở đâu vọng lại . Đi theo tiếng ồn , tôi thấy một ngọn núi cao chót . Dưới chân núi , một dòng suối nhỏ ngày đêm chảy róc rách, hình như nó đã đi du lịch khắp mọi miền nên kiêu căng, hợm hĩnh. Nó quay ngoắt mặt nói to : Ái chà ! Bác núi đừng có tưởng bở tôi mới là người học cao trông rộng chứ đâu như bác cứ ở yên một chỗ thì biết cái gì . Nghe vậy , lão núi già quát mắng : Cháu đi phiêu lưu rất nhiều nơi nhưng không nhìn về trước mắt . Mỗi nơi , cháu đi qua chỉ như vô vị . Rồi họ cãi nhau . Tôi xen vào can ngăn rồi hỏi truyện . Thì ra , họ đang tranh cãi nhau về tri thức . Tôi nghe xong cười phá lên rồi nói : Đúng là hai người đều hiểu chuyện . Dù có tri thức đến đâu mà không biết khiêm tốn thì cũng chẳng được ai tôn trọng đâu . Rồi tôi nở nụ cười thật tươi và biến mất . Sau đó , tôi trở về thế giới cũ . Từ chuyến đi ấy , tôi mỉm cười đón chào một bài học mới cho mình .