Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Ngữ văn - Lớp 5
19/03/2023 21:05:04

Kể về một lần em giúp đỡ người khác

Kể về một lần em giúp đỡ người khác 
 
4 trả lời
Hỏi chi tiết
245
2
1
Chuối
19/03/2023 21:06:24
+5đ tặng

Cho đến bây giờ, mỗi khi đi qua con đường làng quen thuộc, những kỉ niệm năm nào lại trào dâng trong em như mới ngày hôm qua. Vào năm học lớp bốn, em đã giúp đỡ một em nhỏ bị ngã xe đạp tại chính con đường này.

Hôm đó là một ngày trời nắng đẹp. Em đạp xe trên con đường làng thân thuộc để đi đến trường. Tình cờ, em thấy một em nhỏ bị ngã xe ở ven đường. Em bé đang khóc; đầu gối, bàn chân và bàn tay em nhỏ bị trầy xước. Quần áo cũng bị lấm bụi đất. Chiếc xe đạp bên cạnh đã bị cong vành bánh trước. Mặc dù biết sắp đến giờ vào học nhưng em vẫn vội vàng dừng xe lại đỡ em bé dậy. Em an ủi để em bé nín khóc. Em dắt chiếc xe đạp của em nhỏ vào gửi ở một trạm bơm nước gần đó, sau đó đưa em ấy đến trạm y tế bằng xe đạp của mình. Cô y tá sau khi xử lý vết thương đã nói rằng em nhỏ không có việc gì. Cô ấy còn giúp đỡ tìm cách liên lạc với người nhà em nhỏ để họ đến đón. Khi bố mẹ em ấy đến nơi, các bác đã cảm ơn em rối rít. Em chào tạm biệt mọi người và lấy xe đi đến lớp học.

Khi đến lớp, em đã bị muộn giờ. Bác bảo vệ đã đóng cửa cổng trường được một lúc lâu. Tuy nhiên, bác vẫn mở cửa cho em vào trường và dẫn em tới gặp giáo viên chủ nhiệm. Sau khi trình bày với cô giáo nguyên nhân em đi học muộn, cô không trách mà khen em ngoan, biết giúp đỡ mọi người. Khi em về lớp đã là giờ ra chơi, các bạn vây quanh hỏi han em. Em chia sẻ câu chuyện mình giúp đỡ em nhỏ bị ngã. Bạn bè nghe xong đã tấm tắc ngợi khen em. Tối hôm đó, bố mẹ và em nhỏ bị ngã đến nhà cảm ơn và hỏi thăm em. Các bác mua cho em nhiều hoa quả và đồ ăn ngon. Em nhỏ cũng mang đến cho em những quyển truyện tranh và đồ chơi. Bố mẹ rất vui mừng và hạnh phúc về hành động giúp đỡ người khác khi gặp khó khăn của em. Nhận được lời khen của mọi người, em vui lắm.

Câu chuyện luôn khắc sâu trong tâm trí em, em cũng rất tự hào về việc làm tốt của bản thân. Việc làm tốt tuy rất nhỏ bé nhưng giàu ý nghĩa. Qua câu chuyện, em muốn gửi tới các bạn thông điệp: Hãy giúp đỡ chia sẻ với mọi người xung quanh ta để dựng xây cuộc sống tốt đẹp hơn. Mong rằng trong tương lai, em có thể giúp đỡ nhiều người hơn nữa.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng ký tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
6
1
Ngọc Linh
19/03/2023 21:06:44
+4đ tặng

Lâu rồi em mới đọc lại những trang nhật ký từ lâu. Bỗng trong lòng em dâng lên một cảm xúc sung sướng lạ thường khi đọc lại trang nhật ký ngày hôm đó. Bới đó là những dòng nhật kí ghi lại câu chuyện về việc tốt của em đã làm hồi đầu năm học.

Hôm đó là trưa thứ Sáu. Tiết trời mùa hè oi ả đến khó chịu. Chim cũng chẳng buồn ca hát. Cây lá cũng mệt mỏi không buồn rung rinh. Ngồi trong lớp, lòng em vô cùng khẩn trương mong sao hết tiết học để chạy thật nhanh về nhà để khoe với mẹ điểm 10 môn Toán. “Tùng, tùng, tùng,…” Tiếng trống trường vừa điểm, em vội vã thu gọn sách vở bỏ vào cặp, chào các bạn trong lớp rồi nhanh chóng chạy về nhà. Dưới cái nắng nóng gần 40 độ của buổi trưa hè, em bước đi thật nhanh. Vừa đi, em vừa nhảy chân sáo vui vẻ. Mặc cho trời nóng nhưng em lại chẳng hề thấy khó chịu, bởi nghĩ đến gương mặt mẹ sẽ cười thật hạnh phúc khi cầm bài làm khiến em quên hết mệt mỏi.

Đến ngã tư giao thông, khi chuẩn bị sang đường bỗng em nghe thấy tiếng nói chuyện của nhóm bạn học sinh:

- Này, này. Hình như cụ già kia bị lạc.

- Không biết nữa. Cậu ra hỏi đi. Mình ngại lắm.

Em quay lại nhìn và thấy có một cụ già mái tóc trắng, gương mặt nhìn khắc khoải, mệt mỏi, đang đứng loay hoay. Cụ mặc bộ quần áo màu nâu, đầu đội nón lá. Lưng cụ hơi còng. Tay cụ xách một giỏ gì đó trông rất nặng. Em tiến lại gần và hỏi cụ:

- Cụ ơi! Cụ sao đấy ạ?

Cụ giật mình, quay lại nói chuyện với em:

- Ôi, cụ đang đi tìm nhà cô con gái mà cụ đi mãi từ sáng đến giờ vẫn chưa tìm được.

Hoá ra cụ bị lạc đường. Lúc đó, em tìm xung quanh có chú công an gần đó không để giúp cụ nhưng hình như không thấy ai. Em thấy khó xử, không biết phải làm gì. Em muốn giúp đỡ cụ nhưng lại nghĩ đến bài kiểm tả và mẹ ở nhà lại phân vân: “ Mình phải làm gì? Hay mình cứ mặc kệ rồi chạy về nhà. Nhưng làm như thế thì mình hư quá. Trời nắng thế này, biết bao giờ cụ mới tìm được nhà. Rồi nhỡ cụ làm sao?...” Bao câu hỏi cứ hiện lên trong đầu mà em không thể giải quyết. Và rồi em quyết định, nói với cụ:

- Vậy cụ đưa tờ địa chỉ cho cháu. Cháu sẽ giúp cụ tìm nhà ạ.

Cụ vui mừng, nở nụ cười móm mém:

- Thật à cháu gái. Ôi, cụ cảm ơn cháu nhiều lắm!

Sau đó, em giúp cụ cầm chiếc giỏ và cùng cụ đi tìm nhà. Vừa đi em vừa hỏi chuyện cụ mới biết cụ lên nhà cô con gái chơi, không báo trước cho cô để cô đón nhưng cụ quên mất nhà cô ở đâu nên bị lạc. Cả buổi sáng cụ tìm không thấy. Hơn ba mươi phút đi bộ tìm kiếm, cuối cùng hai cụ cháu cũng đến nơi. Em bấm chuông gọi cửa. Cô con gái của cụ bất ngờ khi thấy cụ. Em kể lại chuyện cho cô nghe.

- Cảm ơn cháu gái. Nhờ có cháu nếu không bây giờ không biết mẹ cô đang phải làm gì. Cháu vào nhà uống nước, ăn cơm với nhà cô. Bây giờ trưa rồi.

Em lễ phép từ chối vì nghĩ đến mẹ đang đợi ở nhà. Em chào cụ và cô rồi nhanh chóng chạy về nhà.

Về đến nhà là hơn 11 rưỡi. Em thấy mẹ đang đứng ngoài cổng đợi. Em chạy vội đến bên mẹ và kể lại chuyện cho mẹ nghe. Vừa kể em vừa đưa mẹ tờ bài kiểm tra. Mẹ vuốt mấy sợi tóc dính trên trán mồ hôi và nở nụ cười hiền:

- Con gái mẹ giỏi lắm. Biết giúp đỡ mọi người khi gặp khó khăn. Ngoan lắm. Mẹ rất vui vì điều này con gái ạ

Nghe những lời khen của mẹ, lòng em sung sướng hạnh phúc vô cùng. Niềm vui như càng tăng thêm.

Khép lại trang nhật kí, em nở một nụ cười thật hạnh phúc. Đó là một kí ức đẹp mà em không bao giờ có thể quên được. Bởi đó là bài học nhắc nhở em luôn phải biết yêu thương giúp đỡ mọi người xung quanh.

1
0
Vy Đào
19/03/2023 21:06:58
+3đ tặng

Chắc hẳn mỗi chúng ta, ai cũng có kỉ niệm tươi đẹp không thể nào quên. Với em, kỉ niệm mùa hè năm lớp năm làm em nhớ mãi, lần đó, em đã "nhặt được của rơi trả lại người đánh mất".

Sau tiết học ngày hôm ấy, em được giao nhiệm vụ tưới nước cho những bồn hoa trong sân trường. Lúc em đang đi trên sân, vô tình em nhìn thấy tờ tiền mệnh giá hai trăm nghìn. Đó là một số tiền lớn đối với em. Em vội ngó xung quanh rồi đút tờ tiền vào túi; khi ấy, trong đầu em vẩn vơ biết bao suy nghĩ. Số tiền đó có thể mua biết bao cuốn truyện tranh đẹp, bao nhiêu đồ ăn ngon. Thế là em quyết định mang số tiền này về nhà. Em nhanh chóng tưới hoa rồi cầm cặp sách chạy tung tăng ra khỏi cổng trường. Trên đường về nhà, ban đầu, em hí hửng nhìn ngắm những cửa hàng truyện tranh, hàng bán đồ ăn vặt,... Ôi! Thật hấp dẫn biết bao. Dù như vậy nhưng trong em vẫn hiện lên những suy nghĩ về người bị mất tiền. Không biết người bị mất tiền đó là ai. Số tiền mất lớn như thế hẳn người ta sẽ buồn lắm và quay lại trường tìm kiếm. Em phân vân không biết xử lí ra sao, những suy nghĩ cứ ngổn ngang trong đầu em. Về đến nhà, em chào bố mẹ rồi chạy vào phòng suy nghĩ. Tối hôm đó, em đã kể cho mẹ việc em nhặt được tiền chiều nay. Mẹ cười và bảo em: "Nhặt được của rơi, trả người đánh mất là việc nên làm con ạ. Đó là một nét đẹp trong phẩm chất đạo đức của con người. Ngày mai, con hãy mang số tiền con nhặt được đến cho cô Tổng phụ trách. Cô sẽ thông báo trên loa trường để người đánh rơi tiền đến nhận.".

 

Bài văn mẫu lớp 6: Kể về lần em giúp đỡ người khác hoặc em được người khác giúp đỡ

Nghe lời mẹ, sáng hôm sau, em mang tờ tiền hai trăm nghìn đến nộp cho cô Tổng phụ trách. Vừa lúc đó, có một bạn hớt ha hớt hải chạy đến nhận lại số tiền. Bạn cảm ơn em rối rít, bạn chia sẻ với em rằng đó là số tiền bạn tích cóp để mua quà sinh nhật cho mẹ. Em thầm nghĩ mình trả lại số tiền là đúng và cảm thấy may mắn khi có sự hướng dẫn của mẹ.

Lúc về lớp, các bạn chạy đến vây quanh và khen em. Lúc đó, em đã cảm thấy rất vui. Vào buổi chào cờ tuần sau đó, em được tuyên dương trước toàn trường về việc làm tốt của mình. Bạn nhỏ đánh rơi tiền cũng tặng em một quyển truyện tranh rất đẹp và cảm ơn em rất nhiều. Em rất hạnh phúc vì việc làm của mình đem lại niềm vui cho mọi người. Từ kỉ niệm đó, em đã hiểu giá trị của những việc làm tốt, nó vô hình nhưng lại mang đến niềm vui đến cho mọi người.

0
0
Kỳ Duyên
19/03/2023 21:11:31
+1đ tặng

Chiều nay, trên đường đi học về, em gặp một bà cụ. Bà đang chuẩn bị sang đường. Nhưng con đường phía trước không có đèn đỏ. Rất nhiều phương tiện đang di chuyển. Em nhanh chóng đi đến để giúp bà cụ sang đường. Bà cụ đã khen em là một đứa trẻ ngoan. Em thấy rất vui vì giúp được bà cụ.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Câu hỏi Ngữ văn mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo