Đêm mùa đông. Những cơn gió bấc hun hút lạnh lùng thổi dọc những đường phố vắng vẻ. Hàng cây rung xào xạc, lá khô bay lả tả dưới ánh đèn vàng. Cả thành phố Hải Phòng đang yên giấc ngủ say. Các chú bộ đội súng trong tay, lặng lẽ tuần tra, bảo vệ cuộc sống thanh bình cho nhân dân, đất nước.
Bước qua cổng trường học sinh miền Nam, một tình cảm thương yêu, xúc động dậy lên trong lòng các chú. Các cháu miền Nam yêu mến! Các cháu ngủ có ngon không? Cửa đóng có che kín gió? Mền bông ấm áp có đủ sưởi ấm tâm hồn trẻ thơ buộc phải xa cha mẹ, xa quê hương ngàn dặm?!
Ở miền Nam thành đồng Tổ quốc, cha mẹ các cháu và đồng bào miền Nam đang anh dũng chiến đấu đánh đuổi giặc Mỹ xâm lăng. Các cháu ơi, hãy yên tâm ngủ nhé! Trong đêm khuya vắng vẻ, các chú vẫn không dừng bước tuần tra trên khắp các nẻo đường của thành phố cảng.
Nép mình dưới bóng hàng cây, các chú xoa đôi tay lạnh buốt. Ngẩng nhìn ánh đèn hắt ra từ dãy khung cửa sổ, nơi các cháu đang ngủ ngon lành, các chú muốn nhắn gửi những lời yêu thương nhất: “Các cháu cứ ngủ cho say! Rét thì mặc rét, các chú vẫn làm tròn nhiệm vụ của mình để giữ ấm mãi nơi các cháu nằm.
Ngày mai, các cháu học hành tiến bộ. Tương lai tươi sáng sẽ mở ra trước mắt thế hệ măng non trên vai đỏ thắm khăn quàng. Các chú mong các cháu sẽ trở thành lớp chủ nhân tài giỏi của đất nước, góp phần tích cực vào sự nghiệp bảo vệ và xây dựng Tổ quốc Việt Nam giàu mạnh”