hong trào cần vương bùng nổ và phát triển trong giai đoạn cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20, khi Việt Nam đang chịu sự cai trị của thực dân Pháp. Nhiều nhà cách mạng và nhà hoạt động tại Việt Nam bị ảnh hưởng bởi các ý tưởng chính trị phương Tây như dân chủ và dân tộc chủ nghĩa, và xem việc lật đổ quân chủ là cần thiết để đạt được tiến bộ và độc lập.
Một trong những nhân vật quan trọng nhất của phong trào là Phan Bội Châu, người đã thành lập phong trào Đông Du vào năm 1905. Đông Du nhằm gửi sinh viên Việt Nam đến Nhật Bản học tập công nghệ và lý thuyết chính trị hiện đại, với mục tiêu cuối cùng là sử dụng kiến thức này để lật đổ quân chủ và thiết lập một cộng hòa dân chủ. Phong trào này sau đó được theo đuổi bởi các nhóm cách mạng khác, bao gồm Việt Nam Quang Phục Hội và Việt Nam Cách Mạng Đồng Minh Hội.
"Chiến Cần Vương" là một trong những phong trào cách mạng nổi lên trong bối cảnh này. Nó được thành lập bởi Phan Bội Châu vào năm 1912, với mục tiêu hợp nhất các tầng lớp và vùng miền khác nhau của Việt Nam trong cuộc chiến chống lại thực dân Pháp và quân chủ. Phong trào tuyên truyền về khái niệm kháng chiến vũ trang và tổ chức chiến tranh du kích chống lại chính quyền thực dân Pháp, cũng như làm việc để xây dựng sự ủng hộ của nhân dân cho nguyên tắc cách mạng.
"Chiến Cần Vương" được đông đảo các tầng lớp nhân dân tham gia vì nó cung cấp một tầm nhìn về độc lập và tự do của Việt Nam khỏi sự cai trị của thực dân Pháp và quân chủ. Phong trào cố gắng xây dựng một liên minh rộng cơ sở của các nhóm xã hội khác nhau, bao gồm công nhân, nông dân và các nhà hoạt động.