Cảnh mặt trời mọc trên biển là một bức tranh rất đẹp và đầy chất thơ. Đây là đoạn văn miêu tả đẹp nhất của bài kí. Như một “sản phẩm quí”, vẻ đẹp của thiên nhiên như dâng sẵn, đón chờ, nhưng không phải ai cũng có thể cảm nhận được vẻ đẹp ấy một cách đầy đủ và tinh tế. Chính vì thế mà ngắm nhìn bình minh Cô Tô đối với Nguyễn Tuân không phải là một thú vui hưởng thụ, dễ dãi, thụ động mà là cả một cuộc đi tìm cái đẹp một cách công phu, đầy sự khám phá, sáng tạo. Như một nghệ sĩ đi săn lùng cái đẹp, Nguyễn Tuân đã dậy từ canh tư, lúc còn tôi đất, cô đi mãi trên đầu đá sư, ra thấu đầu mủi đảo. Và ngồi đó rình mặt trời lên. Người đọc cảm mến tác giả về lòng yêu quí, tôn thờ “cái đẹp” và cảm phục, thích thú vì công phu tìm kiếm cái đẹp của người nghệ sĩ, hồi hộp cùng tác giả chờ đón cái “đẹp” xuất hiện.Trước một cảnh đẹp của đất nước Việt Nam, tôi luôn cảm thấy rất tự hào và vô cùng yêu quý đất nước mình. Từ những cánh đồng lúa bát ngát đến những vùng biển xanh ngắt, Việt Nam có những cảnh quan thiên nhiên vô cùng đa dạng và tuyệt đẹp. Những ngọn núi hùng vĩ, những con sông uốn lượn và những cánh rừng xanh tươi làm tôi cảm thấy rất gần gũi với thiên nhiên. Cảm giác như đang được sống trong một thiên đường tràn đầy sự sống và màu sắc. Tôi thường tự hỏi rằng liệu có bất kỳ quốc gia nào trên thế giới có thể sánh được với vẻ đẹp của Việt Nam? Tôi thật sự tự hào và yêu quý đất nước mình!Quê hương em có rất nhiều cảnh vật. Nhưng cảnh làm em ấn tượng nhất và yêu thích nhất đó chính là cảnh đêm trăng quê hương. Trăng tháng Tám quê em đẹp lắm. Vầng trăng tròn vành vạnh như chiếc mâm khổng lồ, từ từ nhô lên khỏi lũy tre làng. Ánh trăng như rót mật xuống thế gian, tắm vàng những mái nhà, những lùm cây. Mỗi tối em thường trải chiếu ra sân nằm ngắm trăng. Đưa mắt tìm chú cuội, cây đa trong những câu chuyện mà bà đã hay kể. Em rất yêu thích cảnh đêm trăng quê em.Mỗi kỳ nghỉ hè đến, em lại được bố cho về quê nội chơi. Khung cảnh ở quê nội em như một bức tranh. Quê nội em không phải là một vùng quê quá giàu có. Cuộc sống con người nơi đây rất đơn sơ, giản dị. Những máy nhà lấp ló sau những vườn cây trái trĩu quả. Với con đường làng cùng lũy tre xanh uốn lượn. Về quê là một cảm giác yên bình mà em rất thích. Ngắm nhìn cảnh xóm làng em cảm thấy tâm hồn mình trở nên thư thái hơn Em rất yêu cảnh vật quê em.