Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Từ nền cảm xúc được gợi lên ở phần đọc hiểu, hãy hóa thân vào một loài cây kể chuyện về cuộc đời mình

Đọc kỹ đoạn trích sau và trả lời các câu hỏi: “Không biết cây nhãn có từ bao giờ. Chỉ biết rằng khi tôi sinh ra thì rặng nhãn đã xanh rì trước cổng, đầu thôn. Và không biết từ bao giờ, hình ảnh cây nhãn... đã trở thành tình yêu trong tôi.
 
Đi khắp quê hương tôi không nơi nào thiếu vắng bóng cây nhãn. Màu xanh của nhãn bao trùm khắp nẻo đường quê. Cây nhãn đã gắn bó với người dân quê tôi từ bao đời nay. Những buổi trưa hè năng như đổ lửa, nhãn tỏa bóng mát cho người dân đi làm đồng về. Chẳng hiểu sao tôi cứ nghĩ, cây nhãn mang dáng dấp của người dân quê tôi. Và tôi rất thích cái cảm giác khi sở tay vào cái lớp vỏ sần sủi, nấu nâu, gợn gợn của cây nhãn. Cảm giác ấy giống như sờ vào bản tay chai sạn của bà, của mẹ. Cũng như người dân quê tôi, từ bao đời nay, nhãn cần mẫn chất chịu những hạt phù sa mặn mỗi từ trong lòng đất, để đơm hoa, kết quả đem lại nguồn thu nhập cho quê hương còn nghèo nàn và đầy gian khó.
 
Cây nhãn đã gắn bó với tôi suốt những năm tháng tuổi thơ. Mỗi lần tôi đến trường, cây nhãn xỏe bóng rợp đường tôi đi. Mùa xuân, hoa nhãn nở khắp trời, tung cái màu vàng ươm, mỡ màng phủ kin cả làng quê. Và cứ ngày nào cũng vậy, trên đường đi học về, tôi lại đứng lặng dưới rặng nhãn, ngửa mặt lên, nhằm mặt lại, hít những hơi thật sâu để hương thơm của nhãn tràn cả vào lồng ngực. Một mùi thơm dịu mát, khó tả. Tôi gọi đỗ là mùi của quê hương.
II. Tập làm văn 
Từ nền cảm xúc được gợi lên ở phần đọc hiểu, hãy hóa thân vào một loài cây (gắn bó thân thương với quê hương em) kể chuyện về cuộc đời mình.
1 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
169
2
2
Phạm Tuyên
29/04/2023 06:59:32
+5đ tặng

Tôi là một cây nhãn, một loài cây gắn bó mật thiết với quê hương của tôi. Khi tôi sinh ra, rặng nhãn đã xanh rì trước cổng, đầu thôn và từ đó, tôi đã trở thành một phần không thể thiếu của cuộc sống ở quê hương này.

Tôi đã chứng kiến những người dân quê tôi chăm sóc, chất chứa tôi trong suốt quãng đời dài của mình. Tôi đã trải qua nhiều mùa xuân, nở hoa rực rỡ khắp làng quê, mang đến niềm vui, sự mừng cho người dân ở đây. Mỗi khi trẻ con trên đường đi học về, tôi luôn chào đón họ bằng những bông hoa rực rỡ của mình.

Tôi cũng chứng kiến sự khắc nghiệt của cuộc sống ở quê hương này. Những mùa hạn hán kéo dài, gió bão quật ngã những thân cây yếu ớt. Nhưng tôi vẫn đứng vững, trơ trọi, đem lại niềm hy vọng cho những người dân quê tôi.

Tôi luôn cảm thấy vui mừng và tự hào vì là một phần của quê hương này. Tôi mang trong mình một mùi thơm dịu mát, mùi của quê hương, và đó cũng chính là giá trị của tôi.

Tôi hy vọng rằng tôi sẽ còn được đứng đây, trên vùng đất quê hương này, trong nhiều thế hệ tương lai và tiếp tục mang đến niềm vui, sự mừng cho người dân ở đây.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
Gửi câu hỏi
×