Hiến pháp nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam (hiến pháp nước CHXHCN Việt Nam) được ban hành năm 2013 và sửa đổi năm 2018. Sau đây là một số nội dung cơ bản của hiến pháp này:
1. Tên chính thức của đất nước là Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam.
2. Quyền lực quản lý nhà nước thuộc về nhân dân, được thể hiện qua các cơ quan Nhà nước được bầu cử, tuyển dụng, bổ nhiệm và được giám sát.
3. Chủ nghĩa xã hội và kinh tế thị trường là hai trụ cột của kinh tế Việt Nam.
4. Quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo được bảo đảm, tuyệt đối không được sử dụng tôn giáo để chống phá Nhà nước.
5. Quyền tham gia đảng chính trị, hội hợp tác xã, đoàn thể và tổ chức chính trị - xã hội khác được bảo đảm.
6. Quyền tự do ngôn luận, báo chí, thông tin được bảo đảm, nhưng không được sử dụng để phá hoại Nhà nước, độc quyền của đảng và lợi ích của nhân dân.
7. Quyền công dân được bảo đảm, bao gồm quyền bầu cử, quyền tập hợp, quyền biểu tình và quyền kiến nghị.
8. Nhà nước phải bảo đảm cho người dân được hưởng quyền sống, quyền lao động, quyền học tập, quyền sức khỏe, quyền văn hóa, quyền nghỉ ngơi và giải trí.
9. Bảo vệ và phát triển các dân tộc thiểu số, đặc biệt là các dân tộc miền núi và miền biển.
10. Hiến pháp cũng quy định về quyền và trách nhiệm của Quốc hội, Chính phủ, Tòa án và các cơ quan Nhà nước khác.
Đây chỉ là một số điểm cơ bản của hiến pháp nước CHXHCN Việt Nam, ngoài ra còn rất nhiều quy định chi tiết khác về tổ chức nhà nước, quyền lợi của công dân, quyền của các dân tộc thiểu số, quyền của trẻ em, người già, người khuyết tật, quyền của người lao động, quyền của doanh nghiệp, v.v.