Mở bài:
Cuộc sống của chúng ta là một hành trình đi tìm kiếm, tìm giá trị của bản thân. Tạo ra khu vườn nhân cách tốt đẹp con người. Để khi ta mới sinh ra, chập chững bước đi, với những lần ngã đó cũng là thất bại, nhưng khi ta vẫn bước được vài bước, cơ hội biết đi lại đến khiến ta đi được một cách nhanh nhẹn, đến khi ta học tập đến trưởng thành thì thời gian luôn cho ta cơ hội. Thế mà sao ai ai cũng mỗi vẻ khác nhau, là do chúng ta đã bỏ qua cơ hội thành công đó. Thế nên để mọi người suy ngẫm cuộc sống, mà nhân loại đã đúc kết rất nhiều lời khuyên và để thành công nhất. Và trong đó có câu '' vậy xin bạn chớ lo sợ thất bại. Điều đáng sợ hơn là bạn đã bỏ qua nhiều cơ hội chỉ vì không cố gắng hết mình".
thân bài
Nêu các luận điểm, luận cứ (lí lẽ, dẫn chứng) có trong bài?
-Luận điểm: Đừng sợ vấp ngã
-Câu mang luận điểm:Vậy xin bạn chớ lo sợ thất bại. Điều đáng sợ hơn là bạn đã bỏ qua nhiều cơ hội chỉ vì không cố gắng hết mình.
-Dẫn chứng:
*Vấp ngã là điều bình thường trong cuộc sống:
+Lần đầu tiên chập chững biết đi=>bị ngã.
+Lần đầu tiên tập bơi=>Suýt chết đuối.
+Lần đầu chơi bóng bàn....
* Đưa ra những người nổi tiếng từng vấp ngã:
+ Oan Đi- xnây(bị sa thải)
+ Lu-i Pa xtơ(trung bình môn Hóa)
+ Lép Tôn-xtôi, Hen- ri-pho, En-ri-cô Ca-ra-xô.....
=>>Đưa ra những điều đáng tin cậy, có trong thực tế.
*Cuối cùng nêu ra thứ đnags sợ hơn vấp ngã: không cố gắng hết mình.
Kết bài:
Hãy can đãm nắm bắt cơ hội để thành công. Vì đó là cuộc sống với tất cả sự hào quang. Cuộc sống vẫn chất chứa những đa dạng cuộc đời. Thế nhưng vẫn có khi thất bại, từ đó giúp con người có nghị lực mà vẫn chiếu sáng ánh đèn từ niềm vui hạnh phúc khi vượt qua nó, giống như cơn mưa ngoài cửa sổ, có tầm tả cở nào rồi Cuối cùng biết nắm bắt thì cũng Trời quang mây tánh. Cuối cùng, điều quan trọng nhất là phải biết cố gắng, đừng bỏ qua cơ hội cho dù là một may mắn nhỏ nhất.