Sự phân hóa theo chiều cao của tự nhiên ở Trung và Nam Mĩ có sự khác biệt rõ rệt.
Ở Nam Mĩ, các khu vực núi cao như dãy Andes, có độ cao trung bình từ 3.000 đến 5.000 mét, tạo điều kiện thuận lợi cho sự phát triển của các loại thực vật đặc hữu như cây thông, cây cối dày đặc, cây tùng, cây nguyệt quế, cây cẩm lai... và động vật đặc trưng như lạc đà, chim cánh cụt, alpaca, lợn rừng, tuần lộc, thú rừng... Các loài cây cối này thích ứng với độ cao và khí hậu khắc nghiệt, có khả năng chịu đói khát và tản nhiệt hiệu quả. Động vật cũng có cơ chế thích nghi giúp chúng sống được ở điều kiện đó.
Ở Trung Mĩ, các đồng bằng thấp như đồng bằng La Plata, Amazon, Orinoco... có độ cao từ 0 đến 1.000 mét, khí hậu nhiều mưa và nhiệt độ cao, tạo điều kiện cho sự phát triển của rừng mưa nhiệt đới, rừng ẩm thấp, rừng rậm, các loài cây cối cao, nhưng thỉnh thoảng lại có thời gian khô hạn khiến cho một số cây cối khó sống sót. Ngoài ra, ở đồng bằng, các loài động vật sống tập trung hơn là ở đông vật ở khu vực núi.
Tóm lại, sự phân hóa theo chiều cao của tự nhiên ở Trung và Nam Mĩ là khác nhau, địa hình, khí hậu, độ ẩm... là yếu tố ảnh hưởng lớn đến sự sinh sống, phát triển của các loài thực vật và động vật.