Trong câu thơ "Thuyền ơi có nhớ bến chăng, Bến thì một dạng khăng khăng đợi thuyền", người viết đã sử dụng các biện pháp nghệ thuật hiệu quả để tạo ra hiệu ứng và gợi lên hình ảnh sắc nét trong đầu người đọc. Sự sử dụng phép nối trong câu thơ tạo ra một liên kết ý nghĩa giữa hai khổ thơ, khi câu hỏi "Thuyền ơi có nhớ bến chăng?" ở khổ thơ đầu tiên tạo ra sự mong đợi, tò mò và sau đó được kết nối với câu "Bến thì một dạng khăng khăng đợi thuyền" trong khổ thơ thứ hai. Đồng thời, từ ngữ tượng trưng như "thuyền" và "bến" đã được sử dụng để truyền tải ý nghĩa biểu tượng sâu sắc hơn, không chỉ đề cập đến những đối tượng vật lý mà còn mang ý nghĩa về kỷ niệm và sự chờ đợi trong cuộc sống. Sự lặp lại của từ "thuyền" và "bến" trong cả hai câu tạo nên sự cân đối và nhấn mạnh ý nghĩa, đồng thời tăng cường cảm giác nhớ nhung, sự chờ đợi và hy vọng. Bên cạnh đó, sự phối hợp âm vị giống nhau như "ch" và "ng" tạo ra một âm điệu nhẹ nhàng, mang đến hình ảnh của dòng nước êm đềm và gió thổi nhẹ. Cuối cùng, phép so sánh được sử dụng khi câu "Bến thì một dạng khăng khăng đợi thuyền" so sánh bến với một dạng khăng khăng, tạo ra hình ảnh một nơi chờ đợi kiên nhẫn và kiên trì, như một hình ảnh cuộc sống, sự hy vọng và tình yêu bền chặt. Tổng thể, câu thơ này đã sử dụng một loạt các biện pháp nghệ thuật để tạo nên một hiệu ứng nghệ thuật tinh tế, gợi lên những hình ảnh tươi sáng, lãng mạn và tình cảm, cùng với những suy nghĩ về hy vọng và sự kết nối giữa hai tình yêu.