Bài thơ có một nhan đề khá dài: “Bài thơ về tiểu đội xe không kính” - tưởng như có chỗ bị thừa, nhưng chính nhan đề ấy lại thu hút người đọc ở cái vẻ lạ độc đáo của nó.
Trước hết, nhan đề đã làm nổi bật hình tượng trung tâm của toàn bài: những chiếc xe không kính. Đây là một phát hiện thú vị của tác giả, thể hiện sự gắn bó và am hiểu hiện thực đời sống chiến tranh trên tuyến đường Trường Sơn. Những chiếc xe trên đường hành quân bị bom đạn của kẻ thù bắn phá, khiến cho kính xe bị vỡ hết, trở thành những chiếc xe không kính.
Đồng thời, nhan đề có thêm hai chữ “bài thơ” cho thấy rõ hơn cách nhìn, cách khai thác hiện thực của tác giả. Không chỉ viết về những chiếc xe không kính hay là cái hiện thực khốc liệt của chiến tranh, mà điều chủ yếu là tác giả muốn nói về chất thơ của hiện thực ấy. Chất thơ của tuổi trẻ hiên ngang dũng cảm, vượt lên thiếu thốn, hiểm nguy của chiến tranh.