Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Câu 1. Thể thơ: tự do
Câu 2. Trong bài thơ, tác giả nhắc đến những cảm giác, tâm trạng mà “em” có thể đã hoặc sẽ gặp trong cuộc đời: thấy vô nghĩa, thấy hoảng hốt, bất lực, thấy trong mắt có gì ứa ra vô hình.
Câu 3.
- Biện pháp tu từ điệp cấu trúc: Cấu trúc câu “đã bao giờ…” kết hợp với tình huống hành động hoặc tâm trạng cụ thể.
- Tác dụng:
+ Nhấn mạnh những khoảnh khắc con người vấp phải cảm xúc tiêu cực, khiến ta thấy nhàm chán, mệt mỏi, bế tắc. Từ đó, thể hiện rõ hơn điều nhà thơ muốn nhắn nhủ: Những điều khiến ta nhận thấy cuộc sống đang trôi qua vô nghĩa sẽ được xoa dịu, không còn nữa khi ta cảm nhận được trọn vẹn ý nghĩa của tình yêu thương.
+ Góp phần mang đến cho bài thơ giọng điệu đậm tính tự sự, thủ thỉ nhưng sâu lắng. Sự lặp lại của cấu trúc câu thơ tạo nhịp điệu, làm tăng tính liên kết, sức biểu cảm cho lời thơ.
Câu 4.
- Điều tác giả muốn nhắn nhủ tới “em” trong bài thơ: Đừng sợ hãi khi phải đối mặt với cảm giác trống rỗng, âu lo, hoảng hốt, bất lực trong cuộc sống. Bởi đó là lẽ bình thường ai cũng có thể trải qua. Khi đó tình yêu thương sẽ giúp con người vượt qua.
- Rút ra bài học phù hợp. Có thể nêu bài học theo hướng: biết cho – nhận yêu thương; mạnh mẽ, bản lĩnh trước những thử thách của cuộc sống; bình thản, an nhiên trước cuộc đời; sẵn sàng đón nhận, nâng niu mọi cảm xúc; lạc quan ...
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |