Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay
Đúng vậy, khi nhắc đến quê hương là nhắc đến những điều giản dị và thân thuộc nhưng cũng rất đỗi thiêng liêng và sâu sắc. Nhà văn Ê-ren-bua đã từng nói: suối chảy vào sông, sông chảy ra biển, tình yêu tổ quốc bắt nguồn từ lòng yêu với những thứ thân thuộc quanh mình. Tình yêu đất nước bao giờ cũng bắt nguồn từ tình yêu quê chân thành, giản dị như thế. Ai sinh ra cũng đều có quê hương của mình, quê hương là nơi ta cất tiếng khóc đầu tiên khi chào đời, là nơi ta chập chững từng bước chân đầu tiên, là cái nôi nuôi ta khôn lớn và trưởng thành mỗi ngày, dù có đặt chân đến bao nhiêu miền đất mới lạ, nơi chúng ta luôn hướng về vẫn là quê hương.
Cũng giống như bao người, quê hương em cũng thật giản dị nhưng thật đẹp đẽ biết bao. Quê hương em là một vùng quê yên bình. Có lẽ quê hương em đẹp nhất vào những buổi sáng bình minh nắng vàng rực rỡ. tiếng gà gáy như đánh thức dân làng chuẩn bị một ngày làm việc tràn đầy nhiệt huyết. Bình minh lên cũng là lúc vạn vật xung quanh bừng tỉnh giấc. Cây cối vươn mình rung rinh đón chào ánh nắng ngày mới. Trên những mặt lá xanh còn đọng lại những giọt sương sớm, long lanh lấp lánh dưới ánh nắng sáng. Hoa thơm khoe sắc thắm sau một buổi đêm ngủ giấc dài. Chim ca ríu rít gọi nhau cùng ca khúc hát đón chào bình minh ngày sớm. Con người cũng thức giấc sau một giấc ngủ dài nghỉ ngơi. Từ sân thượng nhìn xuống góc phố thấy rõ nhịp sống buổi sớm của mọi người. Đầu phố, những gánh hàng rong đang sắp xếp, chuẩn bị mở cửa chào đón khách. Mùi thơm từ hàng xôi bác Tám, hàng phở bác Kim thoang thoảng trong gió. Gần đó có một nhóm các cụ già đang tập thể dục. Người đi bộ, người tập dưỡng sinh,.. Mọi người nói cười vui vẻ. Ai cũng hạnh phúc đón chào ngày mới bắt đầu. Cứ như thế nhịp sống của mọi người bắt đầu. Vùng quê yên bình bỗng nhộn nhịp lạ thường vào mỗi sớm mai tỉnh giấc. Bình minh đẹp là thế, tràn đầy sức sống là thế nhưng khi hoàng hôn buông xuống cũng là lúc làng quê lại mang vẻ đẹp yên bình, dịu dàng như một nàng thiếu nữ. Đã vào tháng 12 - tháng của những làn gió mùa, vào những chiều mùa đông gió về lạnh giá như này, mặt trời dường như đi ngủ sớm, hoàng hôn buông dần xuống bao phủ làng quê yên bình. Từ trên cao, ông mặt trời từ từ lùi về ngôi nhà nhỏ ở phía cuối chân trời. Trong không gian nhá nhem tối đó thoang thoảng là làn khói trắng từ các gian bếp, là tiếng nói cười của đám trẻ nô đùa tạm biệt nhau để về quây quần bữa tối cùng bố mẹ. Cũng là màu đỏ như lúc bình minh. Nhưng tông đỏ của buổi hoàng hôn như trầm lặng và nặng nề hơn rất nhiều. Những cơn gió theo đó bỗng chốc thổi nhanh và mạnh hơn, quét từng cơn rét buốt. Trời về tối, nên càng thêm lạnh lẽo. Hàng tre đan thành bụi thành đàn, oằn mình chống lại gió rét. Trên bầu trời vắng tanh, bởi đàn chim đàn vội kéo nhau về tổ trước khi đêm đen sụp xuống. Tiếng dế, tiếng chim im phăng phắc. Cả không gian chỉ còn tiếng xào xạc của lá cây. Quê hương em luôn đẹp và thân thương đến thế, em tự nhủ với bản thân sẽ cố gắng học tập thật tốt để mai sau xây dựng quê hương đất nước ngày càng giàu đẹp và phát triển hơn nữa.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |