1. Câu văn sử dụng yếu tố độc thoại nội tâm là: "Mụ nói cái gì vậy? Mụ nói cái gì mà lào xào thế?" Yếu tố độc thoại nội tâm được sử dụng để thể hiện suy nghĩ, cảm xúc và tâm trạng của nhân vật chính ông Hai trong tình trạng mất ngủ và lo lắng.
2. Câu văn "Tiếng mụ chủ" thuộc kiểu câu mệnh lệnh. Đây là câu mệnh lệnh vì nó yêu cầu người đọc hoặc người nghe lắng nghe tiếng nói của mụ chủ.
3. Câu văn "Mụ nói cái gì mà lào xào thế?" thuộc kiểu câu nghi vấn. Câu văn này thực hiện hành động hỏi về nội dung và ý nghĩa của lời nói của mụ chủ.
4. Các từ cùng trường từ vựng trong đoạn trích trên là: trằn trọc, không sao ngủ được, trở mình, thở dài, lặng hẳn, chân tay nhủn ra, cất lên, đập thình thịch, nín thở, lắng tại nghe. Việc sử dụng các từ này tạo ra hiệu ứng âm thanh và hình ảnh sống động, giúp tăng tính chân thực và mô tả chi tiết tình trạng của ông Hai.
5. Phép liên kết trong hai câu văn đầu là "Ông hết trở mình bên này lại trở mình bên kia". Từ ngữ dùng làm phép liên kết là "lại". Phép liên kết này cho thấy sự liên tục và không ngừng nghỉ của hành động trở mình của ông Hai từ một bên sang bên khác.