Trong đoạn trích trên, nhân vật Vũ Nương được tác giả Nguyễn Dữ tạo nên một vẻ đẹp đặc biệt và đáng ngưỡng mộ.
Đầu tiên, vẻ đẹp của Vũ Nương được thể hiện qua hành động của cô. Khi nàng rót chén rượu đầy, điều này cho thấy sự quan tâm và tôn trọng của cô đối với cha mẹ. Hành động này không chỉ là một nhiệm vụ gia đình mà còn là biểu hiện của tình yêu thương và lòng hiếu thảo của Vũ Nương. Điều này làm cho nhân vật trở nên đẹp đẽ và đáng yêu hơn.
Thứ hai, vẻ đẹp của Vũ Nương còn được thể hiện qua tình cảm mà cô dành cho cha mẹ. Cô xem cha mẹ như người sinh thành và nuôi dưỡng mình, điều này cho thấy lòng biết ơn và sự tri ân của Vũ Nương. Tình cảm này không chỉ làm cho nhân vật trở nên đẹp hơn mà còn làm cho độc giả cảm nhận được sự ấm áp và tình yêu gia đình.
Cuối cùng, vẻ đẹp của Vũ Nương còn được tạo nên bởi tác giả thông qua việc sử dụng từ ngữ và cách miêu tả. Từ ngữ như "rót chén rượu đầy" và "như đối với cha mẹ đẻ mình" tạo ra một hình ảnh tươi sáng và tình cảm. Cách miêu tả này giúp nhân vật trở nên sống động và thu hút sự chú ý của độc giả.
Tổng kết, nhân vật Vũ Nương trong đoạn trích trên được tạo nên một vẻ đẹp đặc biệt và đáng ngưỡng mộ thông qua hành động, tình cảm và cách miêu tả của tác giả. Vũ Nương là một nhân vật đáng yêu và đáng quý trong câu chuyện "Chuyện người con gái Nam Xương".