1. Bài hịch tướng sĩ là một bài hịch viết bằng văn ngôn của Trần Quốc Tuấn, được viết vào cuối thế kỷ 13, trước cuộc chiến tranh Mông Nguyên-Đại Việt lần thứ hai. Bài hịch này được gửi cho các tướng sĩ trong quân đội của ông, nhằm khuyên răn, động viên và giáo huấn họ về tinh thần yêu nước, căm thù giặc ngoại xâm, quyết tâm chiến đấu và rèn luyện võ nghệ. Bài hịch cũng nêu lên những gương trung thần nghĩa sĩ trong sử sách, nhắc nhở các tướng sĩ phải học tập trận pháp theo sách Binh thư yếu lược, một quyển sách về chiến thuật do chính Trần Quốc Tuấn biên soạn.
2. Nguyễn Thiếp đã phê phán những lối học lệch lạc sai trái như sau:
- Lối học chuộng hình thức (lối học thuộc lòng từng chữ mà không hiểu nội dung)
- Lối học vì mục đích thực dụng, cầu danh lợi (học để có danh tiếng, để được trọng vọng, được nhàn nhã, nhiều lợi lộc) chứ không vì mục đích chân chính của việc học.
- Lối học không quan tâm đến tam cương (ba mối quan hệ gốc trong xã hội phong kiến là quân thần tức vua tôi, phụ tử tức cha con và phụ phu tức vợ chồng), ngũ thường (năm đức tình của con người là nhân, nghĩa, lễ, trí, tín)
Tác hại của lối học lệch lạc, sai trái đó là làm cho “chúa trọng nịnh thần” người trên, kẻ dưới đều thích sự chạy chọt, luồn cúi, không có thực chất, dẫn đến cảnh “nước mất, nhà tan”. Những kẻ bất tài thường hay xu nịnh, luồn lọt để được thăng quan tiến chức, dần dần trở thành lũ sâu mọt, chỉ biết vinh thân phì gia mà quên đi lợi ích chung của đất nước, dân tộc. Lối học lệch lạc, sai trái cũng gây tác hại nghiêm trọng và lâu dài vì không có người tài đức để xây dựng và bảo vệ đất nước.