Thanh Tịnh là nhà thơ, nhà văn kiêm nhà báo. Thanh Tịnh bắt đầu có truyện ngắn đăng trên Ngày Nay, từ tháng 9-36, đến tháng 5-39, ông viết khoảng 15 truyện ngắn; những truyện này sẽ là nền tảng cho sự nghiệp văn chương Thanh Tịnh: Mất vợ, Người cha, Tình thư, Chú tôi, Chị và em, Ra làng, Hội ghét đàn bà, Bên con đường sắt, Cười, Quê mẹ, Rosée, Tình vay, Hội chợ Huế, Chuyến xe cuối năm, Quê bạn. Sau ông viết thêm vài truyện nữa, tập hợp thành hai tập: Quê mẹ (Đời Nay, 1941) do Thạch Lam viết tựa) và Chị và em (Đời Nay, 1944). Truyện ngắn của Thanh Tịnh đôn hậu và buồn, thường lấy làng Mỹ Lý "quê hương ông" làm bối cảnh
Cô Thảo trong truyện ngắn "Quê Mẹ" được miêu tả là một người phụ nữ mạnh mẽ, kiên cường và có tình yêu thương mãnh liệt đối với gia đình của mình. Cô là người chịu trách nhiệm nuôi dạy hai đứa con trai nhỏ của mình khi chồng đã mất trong một vụ tai nạn.
Tính cách của cô Thảo được thể hiện qua những hành động và suy nghĩ của cô. Cô không chỉ là người mẹ chăm sóc cho hai đứa con, mà còn là người đàn bà đi bán rau trên chợ để kiếm tiền nuôi sống gia đình. Việc này cho thấy cô Thảo là người siêng năng, chịu khó và không sợ khó khăn để đạt được mục tiêu của mình.
Tình yêu thương của cô Thảo đối với hai đứa con cũng là điều rõ ràng nhất. Cô dành trọn tình cảm và tâm huyết để nuôi dưỡng, chăm sóc và giáo dục hai đứa trẻ. Những nỗi lo lắng, những lúc bất đắc dĩ cô cũng chỉ biết tựa vào sức mạnh tinh thần của mình để vượt qua.
Từ đó, có thể hiểu rõ hơn về tính cách của cô Thảo trong truyện "Quê Mẹ". Bằng sự kiên cường, chịu khó và tình yêu mành liệt đối với gia đình, cô Thảo đã trở thành một người phụ nữ rất đáng kính trong lòng người đọc.