Hà Nội, ngày tháng năm
Gửi chị Hằng thương yêu!
Chị Hằng ơi! Thời gian thấm thoát trôi qua theo nhịp thở của cuộc sống. Trong suốt thời gian ấy, mọi người đã bị lôi cuốn vào những công việc khá bận rộn của mình. Ấy vậy mà không ai có thể quên được ngày Tết Trung Thu – tết của thiếu nhi. Có lẽ ở trên cao xa kia, chị cũng đã nhìn thấy được sự chuẩn bị của mọi người dành cho ngày Trung Thu sắp tới rồi phải không chị?
Hôm nay, sau một ngày miệt mài bên sách vở, em ngồi vào bàn học với một niềm vui khó tả khi nghĩ về ngày Trung Thu đã sắp đến gần. Nhìn ra của sổ, ánh trăng vàng đang chiếu sáng trên khoảng không gian bao la kia, lòng em chợt nghĩ về chị. Bỗng dưng em rất muốn gặp chị dù biết rằng điều đó không thể xảy ra. Em đành gởi đến chị những dòng tâm sự của em qua cánh thư này. Hy vọng ở nơi xa chị sẽ nhận được những lời tâm sự của em muốn gởi đến chị.
Chị Hằng kính yêu!
Chị có biết không? Giờ đây, ở dưới thế gian này mọi cảnh vật hầu như đã được thay đổi. Trong những ngày đầu tháng tám, tại các cửa hàng đã bắt đầu bày bán các loại lồng đèn và bánh kẹo dành cho ngày Trung Thu. Mọi người dường như bị cuốn hút vào việc mua sắm. Các bạn nhỏ thì rất phấn khởi và có phần hồi hộp trong sự chờ đợi. Những câu chuyện về ngày Tết Trung Thu được lan truyền từ khắp mọi nơi. Và trong các câu chuyện đó đều không thể vắng mặt chị Hằng được. Trong tâm trí chúng em, chị Hằng luôn hiện ra là một người có vẻ đẹp hiền dịu, giọng nói nhẹ nhàng và ấm áp. Chị luôn mang đến cho các bạn khắp nơi niềm vui. Chính vì điều đó mà ai cũng yêu quý và xem chị như một người bạn để tâm sự những chuyện vui buồn cùng chị. Chị có vui không khi chị có rất nhiều người bạn đang mong đợi chị ở nơi đây? Em thì rất lấy làm vui sướng nếu có chị làm bạn cùng em, chị có đồng ý không ạ?