Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
"Khi đến bến sông Hoàng Giang, tôi chợt nhìn thấy một cô gái đang đứng trên bến, ánh mắt ngập tràn nỗi buồn và bi ai. Cô có làn da trắng nõn, mái tóc đen dài và một vẻ đẹp đặc biệt khác lạ. Tôi không thể không để ý đến cô ấy.
Vũ Nương, vậy là tên cô gái xinh đẹp kia. Cô đã từng sống ở Nam Xương, nhưng giờ đây cô đã đến đây để gặp Trương Sinh. Anh ấy đã hứa với cô rằng sẽ đến đón cô tại bến sông Hoàng Giang. Tuy nhiên, thời gian trôi qua mà Trương Sinh vẫn chưa xuất hiện.
Nhìn Vũ Nương đứng trên bến, tôi không thể ngồi yên. Tôi tiến lại gần cô và hỏi về tình hình. Cô chỉ biết rằng Trương Sinh đã hứa đến đón cô nhưng họ đã lỡ hẹn. Vũ Nương rất lo lắng và không biết phải làm gì.
Tôi cảm thấy thương cảm cho Vũ Nương và quyết định giúp đỡ cô. Tôi đưa cô đến một nhà nghỉ gần đó và đề nghị cô nghỉ ngơi để lấy lại sức. Trong lúc chờ đợi, tôi liên lạc với Trương Sinh để hỏi về tình hình. Tuy nhiên, anh không trả lời điện thoại và tôi bắt đầu nghi ngờ.
Cảm thấy không thể chờ đợi thêm, tôi quyết định đưa Vũ Nương về Nam Xương. Trên đường về, cô ấy đã kể cho tôi về mối tình đầu đẹp đẽ của họ và mọi điều mà họ đã trải qua. Tôi cảm nhận được tình cảm chân thành và đau buồn trong câu chuyện của cô.
Cuối cùng, tôi đã giúp Vũ Nương quay trở lại Nam Xương. Tuy không tìm thấy Trương Sinh, nhưng ít nhất cô đã trở về quê hương và gặp được gia đình. Tôi biết rằng trong lòng Vũ Nương vẫn còn đau khổ và hẹn ngày nào đó, tình yêu của cô và Trương Sinh có thể được tái sinh. Nhưng cho đến lúc đó, cô chỉ có thể tiếp tục sống và hy vọng."
Đó là cuộc gặp gỡ của Vũ Nương và Trương Sinh tại bến sông Hoàng Giang, kể lại bởi nhân vật Phan Lang trong truyện "Chuyện người con gái Nam Xương" của Nhà văn Nguyễn Dữ.
Học tốt
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |