Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Kể lại một chuyến đi của em với người bạn

 Kể lại một chuyến đi của em với người bạn 
1 trả lời
Hỏi chi tiết
1.062
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Một ngày hè nóng nực, tôi quyết định đi chơi cùng người bạn thân của mình, Hạnh. Chúng tôi đã lên kế hoạch cho một chuyến đi ngắn đến một khu du lịch nằm cách thành phố chúng tôi khoảng 2 giờ lái xe.

Sáng sớm, chúng tôi chuẩn bị đồ đạc và lên xe. Trên đường đi, chúng tôi đã nghe nhạc và trò chuyện vui vẻ. Đến nơi, chúng tôi đã thuê một căn hộ nhỏ gần bãi biển. Cả hai chúng tôi rất háo hức vì đây là lần đầu tiên chúng tôi đi du lịch một mình.

Sau khi đặt đồ vào căn hộ, chúng tôi đã thay đồ và đi ra bãi biển. Bãi biển rất đẹp với cát trắng và nước biển trong xanh. Chúng tôi đã thả mình vào nước và bắt đầu bơi. Cả hai chúng tôi đùa nghịch và cười đùa suốt buổi sáng. Chúng tôi cũng thử một số trò chơi trên bãi biển như chơi cầu lông và bóng chuyền.

Buổi trưa, chúng tôi đã đi ăn trưa tại một nhà hàng gần bãi biển. Chúng tôi đã thưởng thức các món hải sản tươi ngon và nước ép trái cây mát lạnh. Sau bữa trưa, chúng tôi quyết định thuê một chiếc xe đạp để khám phá khu vực xung quanh.

Chúng tôi đã đi dọc theo bờ biển và ngắm nhìn cảnh đẹp. Chúng tôi đã dừng lại ở một ngọn đồi nhỏ để chụp ảnh và thư giãn. Từ đó, chúng tôi có thể nhìn thấy toàn cảnh bãi biển và biển xa xăm. Cảm giác thật tuyệt vời khi được thư giãn và tận hưởng không gian tự nhiên.

Buổi tối, chúng tôi đã quay trở lại căn hộ và nấu ăn tối. Chúng tôi đã mua đồ ăn từ một cửa hàng gần đó và tự tay chuẩn bị bữa tối. Chúng tôi đã nói chuyện và cười đùa trong suốt bữa ăn. Sau đó, chúng tôi đã xem một bộ phim và thư giãn trước khi đi ngủ.

Ngày hôm sau, chúng tôi đã thức sớm để xem bình minh trên bãi biển. Cảnh tượng rất đẹp và tĩnh lặng. Chúng tôi đã ngồi trên bãi cát và thưởng thức cảnh đẹp này trong một thời gian dài. Sau đó, chúng tôi đã quay trở lại căn hộ, dọn dẹp và trở về thành phố.

Chuyến đi này đã mang lại cho chúng tôi những kỷ niệm đáng nhớ. Chúng tôi đã có thời gian tuyệt vời bên nhau và tận hưởng không gian tự nhiên. Chúng tôi đã hứa sẽ đi du lịch cùng nhau nhiều hơn trong tương lai và tạo thêm nhiều kỷ niệm đáng nhớ.
0
3
wot blitz
01/10/2023 20:34:03
+5đ tặng

Đối với mỗi người chúng ta, tuổi thơ là quãng thời gian tươi đẹp và khó quên nhất. Bởi vì ở thời điểm ấy, chúng ta mới chỉ là những cô bé, cậu bé ngây thơ hồn nhiên, mở to đôi mắt tròn xoe quan sát mọi điều mới lạ xung quanh đầy tò mò và hứng thú. Trong quãng đời tươi đẹp ấy, em may mắn có một người bạn thân, người giúp em viết lên những dòng hồi ức đẹp đẽ nhất của tuổi thanh xuân. Nhưng cũng bởi sự nông nổi và thiếu chín chắn ngày ấy, em đã vô tình đánh mất người bạn thân em quý trọng nhất.

Người bạn ấy tên là Xuân, là cô bạn hàng xóm ngay bên cạnh nhà em. Em và Xuân trạc tuổi với nhau, ở gần nhà nên chơi thân với nhau từ lúc nào không hay. Xuân là một cô bé vô cùng đáng yêu, có đôi mắt đen tròn và mái tóc ngắn ngang vai hay được tết bím cực xinh xắn. Bố mẹ của Xuân sống và làm việc trên thành phố, vì không có điều kiện nuôi Xuân nên đã đưa bạn ấy đến nhà ông bà nội - ngay bên cạnh nhà em và để Xuân sống cùng với ông bà. Thỉnh thoảng, bố mẹ Xuân sẽ về quê để thăm bạn ấy và mang theo thật nhiều bánh kẹo, quần áo và đồ chơi mới. Mỗi lần như vậy bố mẹ Xuân và bạn ấy sẽ sang chia sẻ quà với em. Ban đầu, em cảm thấy rất thích khi được thưởng thức bánh kẹo thơm ngon và thi thoảng lại được tặng một vài món đồ chơi mới mà những đứa trẻ dưới quê chẳng thể nào biết tới. Tuy nhiên, cái tính cách hay so sánh của đứa trẻ chỉ mới 7 - 8 tuổi cũng khiến em phải ghen tỵ bởi Xuân có bố mẹ làm việc ở thành phố và lại luôn được có nhiều quà khi bố mẹ đến chơi. Bây giờ nghĩ lại, tại sao em lại có thể vì điều đó để có thái độ tiêu cực với Xuân như vậy? Sự tủi thân khiến em cảm thấy không thích những món đồ do Xuân cho mình nữa. Em cố gắng xa lánh Xuân để chơi với những đứa khác trong xóm. Xuân xưa nay không được những đứa trong làng yêu lắm bởi chúng tưởng Xuân nhà giàu và có tính cách tiểu thư hoặc cũng có thể do chúng ganh tỵ với bạn ấy nên mới như vậy. Chỉ có em là chơi với Xuân và thấy được tính tình rất thật thà, tử tế, lại hiền lành của bạn ấy và có lần Xuân đã giúp đỡ một cụ già tìm đồ cụ bị đánh rơi nữa. Nhưng giờ sự ghen ghét và ích kỷ đã khiến em không còn nhận thấy tính thiện của Xuân nữa. Có lẽ bạn ấy cũng nhận ra cách ứng xử khác thường của em và vẫn cố gắng chơi thân với em, nhưng mặc cho như vậy, Xuân có quấn quýt bao nhiêu em cũng cố gắng lờ đi. Một lần khác, bố mẹ Xuân trở về nhà đem theo rất nhiều đồ chơi cho bạn ấy. Theo như mọi lần thường lệ, Xuân sẽ mang bánh kẹo, đồ chơi sang nhà em để cùng ăn uống và kể em nghe những câu chuyện thú vị mà Xuân học được từ bố mẹ. Nhưng hôm ấy, khi Xuân sang với bao quà bánh trên tay, không hiểu tại sao em đã cảm thấy khó chịu rồi ném mớ bánh kẹo của bạn ấy vương vãi khắp sân, sau đó quay vào nhà đóng cửa lại. Em để mặc cho bạn ấy khóc lóc ngoài cổng và lủi thủi trở về mới thò đầu ra cửa sổ nhìn. Đống bánh kẹo đã được Xuân gom lại rồi xếp gọn gàng trong túi xách treo ở trước cổng nhà em. Lúc đó, em thực sự cảm thấy rất có lỗi. Em tự hỏi bản thân vì sao mình lại xấu xa như vậy, và chính hành động và cái tính tình đó đã khiến em không dám ngỏ lời với Xuân. Mấy ngày sau, Xuân cũng không sang nhà em nữa. Em thấy nhớ bạn ấy lắm, chỉ thích cùng Xuân đi chơi ngoài đồng, được đi hái rau và thả diều mỗi buổi chiều gió mát trên đê. Thế là em quyết định sẽ sang xin lỗi và làm hoà với Xuân. Nhưng em nào ngờ rằng, em không có cơ hội được gặp mặt Xuân nữa rồi. Chiều hôm sau, em lại đi qua nhà nội của Xuân. Em không dám đi thẳng, chỉ biết đứng nấp ở sau gốc cây ngay trước cửa. Bà nội bạn ấy nhìn thấy em, vội vàng bảo em vào nhà chơi. Qua lời bà nội thì em mới biết Xuân đã dọn đến thành phố sống với bố mẹ. Hôm đó Xuân sang nhà em cũng là muốn nói lời chia tay với em. Nhưng em đã dùng thái độ không tốt ấy nên Xuân không thể nói, chỉ biết vừa khóc vừa về nhà. Bà cũng kể rằng lúc lên xe để đi, Xuân cứ do dự không chịu đi, đầu ngoảnh lại hướng về phía nhà em, chắc Xuân muốn gặp em trước khi đi, còn em thì ích kỷ và cố chấp đến nỗi không chịu thừa nhận cái sai của mình mà ở lỳ trong nhà. Đó là kỉ niệm đau buồn nhất mà em không thể nào quên cho tới tận bây giờ. Nó đã để lại cho em một bài học quan trọng và em tin chắc sẽ không ai vì tính ích kỷ hay lòng ghen ghét quá đáng mà đánh mất đi những tình bạn quý báu giống như em. Và nếu mai này em có dịp được gặp lại Xuân thì em sẽ trân trọng cơ hội để trực tiếp nói lời cảm ơn và xin lỗi với bạn ấy!

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 8 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo