Phân tích truyện truyền kỳ chuyện cây gạo Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi Truyện "Chuyện cây gạo" là một câu chuyện truyền kỳ của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư. Truyện xoay quanh câu chuyện về một cây gạo có khả năng tự nhảy múa và nói chuyện. 1. Tính chất truyền kỳ: Truyện "Chuyện cây gạo" thuộc thể loại truyền kỳ, nghĩa là câu chuyện không tuân theo luật lý thường của thế giới thực. Cây gạo trong truyện có khả năng tự nhảy múa và nói chuyện, điều này không thể xảy ra trong thực tế. 2. Tác phẩm mang tính biểu tượng: Cây gạo trong truyện có thể được hiểu là biểu tượng cho sự sống, sự tự do và sự phát triển. Cây gạo biết nói chuyện và tự nhảy múa, tượng trưng cho khả năng tự do và sự phát triển của con người. 3. Ý nghĩa về sự khác biệt và sự đồng nhất: Truyện "Chuyện cây gạo" cũng nhấn mạnh về ý nghĩa của sự khác biệt và sự đồng nhất. Cây gạo là một cái gì đó khác biệt và độc đáo, nhưng nó vẫn có thể sống và tồn tại trong một cộng đồng. Điều này nhắc nhở chúng ta về sự đa dạng và sự chấp nhận sự khác biệt trong xã hội. 4. Tình huống hài hước: Truyện còn mang tính chất hài hước, khi cây gạo nói chuyện và nhảy múa khiến mọi người xung quanh bất ngờ và thích thú. Tình huống hài hước này tạo ra một không khí vui vẻ và lạc quan trong câu chuyện. 5. Ý nghĩa về tình yêu và sự chăm sóc: Truyện cũng nhấn mạnh về ý nghĩa của tình yêu và sự chăm sóc. Nhân vật chính trong truyện là một cậu bé tên là Tính, người chăm sóc và yêu quý cây gạo. Từ tình yêu và sự chăm sóc đó, cây gạo có thể phát triển và tồn tại. Tóm lại, truyện "Chuyện cây gạo" là một câu chuyện truyền kỳ mang tính biểu tượng, nhấn mạnh về sự khác biệt và sự đồng nhất, tình huống hài hước và ý nghĩa về tình yêu và sự chăm sóc.