Chắc hẳn đã rất nhiều nhà thơ lựa chọn đề tài người mẹ để bày tỏ những tình cảm, cảm xúc về tình mẫu tử thiêng liêng. Nhưng đến với Nắng mới của Lưu Trọng Lư, ta lại thấy ngập tràn trong dòng kí ức là một nỗi buồn vô tận khi tác giả nhớ lại những khoảnh khắc bên mẹ thuở thiếu thời. Hình ảnh nắng mới được xuất hiện rất nhiều lần trong bài thơ, tuy nhiên những cảnh vật được miêu tả trong tác phẩm thì lại mờ mờ ảo ảo. Có lẽ khi nhớ lại những dĩ vãng đã xa, thời gian đã dần để lại những vết ố trên kỉ niệm mà ta chỉ có thể mường tượng lại chứ không thể rõ nét như một thước phim quay chậm. Với lời thơ bình dị, nhẹ nhàng kết hợp với ngôn ngữ giàu sức gợi hình đã giúp bài thơ để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng độc giả. Chẳng cần sự đột phá, chẳng cần những điển tích, điển cố, "Nắng mới" vẫn mang vẻ đẹp rất riêng. Nó gần gũi, thân thuộc như chính làng quê Việt Nam, như người mẹ tảo tần, hiền dịu. Nhưng cũng chính điều này đã làm nên cái nổi bật cho tác phẩm, thể hiện rõ nét phong cách nghệ thuật của Lưu Trọng Lư