Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết một bài văn kể lại một trải nghiệm của bản thân

Viết một bài văn kể lại một trải nghiệm của bản thân
1 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
114
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Trong cuộc sống, chúng ta luôn trải qua nhiều trải nghiệm khác nhau, từ những trải nghiệm vui vẻ, hạnh phúc đến những trải nghiệm khó khăn, thử thách. Trong bài viết này, tôi muốn kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của bản thân - chuyến đi hành hương đến đền Hương.

Chuyến đi này diễn ra vào một ngày đầu xuân, khi mà cả gia đình tôi quyết định cùng nhau thực hiện một hành trình tâm linh để cầu mong một năm mới tràn đầy niềm vui và may mắn. Đền Hương nằm ở một vùng núi xa xôi, nơi mà không gian yên bình và thiên nhiên tươi đẹp.

Chúng tôi bắt đầu hành trình từ sáng sớm, khi mặt trời mới mọc. Đường đi đến đền Hương không hề dễ dàng, vì chúng tôi phải đi qua những con đường gồ ghề, đồi núi và rừng rậm. Tuy nhiên, mỗi bước đi đều đáng giá bởi cảnh quan tuyệt đẹp và không khí trong lành.

Khi đến nơi, chúng tôi đã được chứng kiến một cảnh tượng tráng lệ. Đền Hương được xây dựng trên một ngọn núi cao, với những tòa tháp và cột cờ lấp lánh trong ánh nắng mặt trời. Mọi người đang tập trung để cầu nguyện và thắp hương, tạo nên một không gian trang nghiêm và tôn nghiêm.

Tôi cũng đã tham gia vào các hoạt động tâm linh này. Tôi cầu nguyện cho sức khỏe và hạnh phúc của gia đình, cầu mong một năm mới đầy thành công và may mắn. Tôi cũng đã thắp hương và dâng lên những lời cầu nguyện của mình.

Sau khi hoàn thành các nghi lễ, chúng tôi đã có thời gian để thưởng thức vẻ đẹp của đền Hương và tham quan xung quanh. Tôi đã được ngắm nhìn những cảnh quan tuyệt đẹp, những con suối trong xanh và những cánh đồng hoa nở rộ. Tôi cảm nhận được sự thanh thản và yên bình trong lòng mình.

Chuyến đi hành hương đến đền Hương đã để lại trong tôi một ấn tượng sâu sắc. Nó không chỉ là một trải nghiệm tâm linh mà còn là một cơ hội để tôi tận hưởng vẻ đẹp của thiên nhiên và tìm thấy sự yên bình trong tâm hồn. Tôi tin rằng những lời cầu nguyện của chúng tôi sẽ được lắng nghe và mang lại những điều tốt đẹp trong cuộc sống.

Chuyến đi này đã khơi dậy trong tôi niềm tin và hy vọng. Nó đã cho tôi thấy rằng dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, chúng ta vẫn có thể tìm thấy niềm vui và sự an lành trong lòng mình. Tôi sẽ luôn nhớ và trân trọng trải nghiệm này, và hy vọng có thể trở lại đền Hương một ngày không xa để tiếp tục tìm thấy sự thanh thản và yên bình.
1
0
Jiyoung
23/10/2023 12:44:27
+5đ tặng

Mỗi lần về quê thăm ông bà ngoại, tôi đều có những trải nghiệm thật đáng nhớ. Vùng quê thanh bình đem đến nhiều điều tuyệt vời và thú vị.

Đó có thể là những buổi sáng thức dậy thật sớm để cùng ông đi dạo trên cánh đồng lúa mênh mông, cảm nhận hương thơm của bông lúa mới. Đó là những bữa cơm ngon lành mà bà ngoại nấu, dù giản dị nhưng chan chứa tình yêu thương của bà. Đó là những buổi chiều cùng đám bạn trong xóm đi thả diều, bắt cá ngoài đồng. Thật nhiều kỉ niệm đẹp đẽ nhưng có lẽ có một kỉ niệm mà tôi vẫn còn nhớ mãi cho đến bây giờ.

Đó là kỉ niệm xảy ra vào lúc tôi mười tuổi. Tôi và anh Hoàng - anh trai của tôi rủ nhau đi câu cá. Hai anh em tôi ngồi câu cá được một lúc thì nghe thấy tiếng hò reo sôi nổi. Phía đằng xa là một nhóm học sinh đang thi bơi lội. Chúng tôi chạy đến chỗ cuộc thi diễn ra. Thì ra là nhóm bạn hàng xóm tôi mới quen hôm trước. Tôi cảm thấy rất thích thú, liền đề nghị được tham gia. Tôi liền rủ anh Hoàng nhưng anh lại từ chối. Tôi biết vì sao anh Hoàng từ chối tham gia. Trước đây, anh từng đạt giải Nhất cuộc thi bơi của thành phố. Anh rất yêu thích bơi lội. Bạn bè, người thân đều nói anh có tài năng. Nhưng vì một sự cố, anh đã từ bỏ ước mơ của mình. Điều đó đã khiến tôi cảm thấy rất buồn...

Nhóm thi đấu của chúng tôi gồm có năm người. Trọng tài là Tuấn - người bạn hàng xóm thân thiết nhất của tôi. Sau khi trọng thổi còi bắt đầu hiệp đấu. Hai tuyển thủ từ tư thế chuẩn bị đã nhanh chóng vào cuộc đua. Tiếng hô hào, cổ vũ vang vọng khắp con sông. Các đối thủ ngang sức ngang tài, không ai chịu kém ai vẫn đang bơi song song nhau. Tôi cố gắng bơi hết sức. Bỗng nhiên tôi cảm thấy chân bên trái của mình bị tê. Tôi bơi chậm lại rồi dần tụt lùi phía sau. Tôi nghe thấy có tiếng ai hoảng hốt kêu lên: “Hình như thằng Lâm bị chuột rút rồi”.

Tôi vùng vẫy trong nước. Nhưng không thể bơi tiếp. Không biết bản thân đã uống biết bao nhiêu là nước. Trong lúc mê man, tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc: “Lâm ơi, em ơi! Mau tỉnh lại đi em!”. Cho đến khi tỉnh táo thì tôi đã thấy anh Hoàng trước mặt mình. Khuôn mặt của anh đầy lo lắng. Hình như chính anh Hoàng là người đã cứu tôi.

Tôi dần dần tỉnh lại. Tôi thấy mọi người xung quanh đều thở phào nhẹ nhõm. Có tiếng nói cất lên: “Anh Hoàng tài thật, ở khoảng cách xa như vậy mà đã cứu được Lâm một cách thần kỳ!”. Có tiếng hưởng ứng: “Đúng vậy!”, “Đúng vậy!”... Tôi mỉm cười, lòng đầy tự hào rồi nhìn anh Hoàng, khẽ nói: “Cảm ơn anh!”.

Nhờ có trải nghiệm ngày hôm đó, tình cảm của hai anh em càng trở nên thắm thiết. Không chỉ vậy, anh Hoàng còn quay trở lại tập luyện để chuẩn bị cho cuộc thi bơi dành cho thiếu niên sắp diễn ra. Một trải nghiệm nhỏ nhưng đem đến cho anh em tôi thật nhiều điều tốt đẹp.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×