Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Hãy viết bài văn phân tích đặc điểm nhân vật văn học "bơ-mơn" trong truyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng" của Ô Hen-ri

Hãy viết bài văn phân tích đặc điểm nhân vật văn học "bơ-mơn" trong truyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng" của Ô Hen-ri
1 trả lời
Hỏi chi tiết
164
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Trong truyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng" của Ô Hen-ri, nhân vật "bơ-mơn" được miêu tả với nhiều đặc điểm đáng chú ý. Bơ-mơn là một người đàn ông già, sống cô độc trong một căn nhà nhỏ ở ngoại ô thành phố. Dưới đây là phân tích về các đặc điểm của nhân vật này.

Đầu tiên, bơ-mơn được miêu tả là một người sống cô đơn và lạc hậu. Ông không có gia đình, không có bạn bè và không có ai để chia sẻ cuộc sống hàng ngày. Ông sống trong một căn nhà nhỏ, xa lánh xã hội, và không quan tâm đến những thay đổi xung quanh. Ông không sở hữu bất kỳ thiết bị công nghệ hiện đại nào và không quan tâm đến việc tiếp cận với thế giới bên ngoài. Điều này cho thấy ông là một người sống trong quá khứ, không thích thay đổi và không quan tâm đến sự phát triển của xã hội.

Thứ hai, bơ-mơn được miêu tả là một người yêu thiên nhiên và cây cỏ. Ông dành thời gian nhiều để chăm sóc và trồng cây trong khu vườn nhỏ của mình. Ông có một tình yêu sâu sắc đối với thiên nhiên và thể hiện điều này qua việc chăm sóc cây cỏ và tận hưởng sự bình yên mà chúng mang lại. Bơ-mơn cảm nhận được sự sống động và sự thay đổi của thiên nhiên, và điều này giúp ông tìm thấy niềm vui và ý nghĩa trong cuộc sống.

Cuối cùng, bơ-mơn được miêu tả là một người nhạy cảm và sâu sắc. Ông có khả năng quan sát và cảm nhận những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Ông có khả năng nhìn thấy những thay đổi nhỏ trong thiên nhiên và cảm nhận được những cảm xúc sâu sắc từ những sự kiện hàng ngày. Bơ-mơn có khả năng nhìn thấy những điều tưởng chừng như vô nghĩa và tìm thấy ý nghĩa sâu xa trong chúng.

Tổng kết lại, nhân vật "bơ-mơn" trong truyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng" của Ô Hen-ri được miêu tả là một người sống cô đơn và lạc hậu, yêu thiên nhiên và cây cỏ, và có khả năng nhìn thấy và cảm nhận những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Nhân vật này mang đến một cái nhìn sâu sắc về cuộc sống và giúp chúng ta nhìn thấy những giá trị đích thực trong thế giới xung quanh chúng ta.
0
0
off
26/10/2023 15:37:17
+4đ tặng

Có những tác phẩm như một chiếc chìa khóa kì diệu, nó mở tung cánh cửa tâm hồn ta, để biết bao xúc cảm sống dậy miên man. Truyện ngắn Chiếc lá cuối cùng của nhà văn Ô Hen-ri đã để lại trong tôi bao cảm xúc như thế. Trong đó, tôi ấn tượng nhất với nhân vật Bơ-mơn – bác họa sĩ già giàu lòng nhân ái, có khát vọng nghệ thuật cao đẹp.

Ô Hen-ri là nhà văn người Mỹ nổi tiếng với những truyện ngắn súc tích, đầy bất ngờ, gợi ra nhiều ý nghĩa sâu sắc. Chiếc lá cuối cùng là truyện ngắn tiêu biểu cho tài năng của Ô Hen-ri với một cốt truyện ngắn gọn nhưng cảm động. Quả thật, nhà văn đã dành nhiều tâm huyết để xây dựng nên nhân vật bác Bơ-mơn, nhân vật mà ông gửi gắm những thông điệp nhân văn, sâu sắc về tình người và sức mạnh của nghệ thuật.

Trước hết, tôi yêu quý bác Bơ-mơn bởi sự nhân hậu của bác. Tình thương và tấm lòng cao cả cảu bác Bơ-mơn được kết tinh trong hình ảnh chiếc lá cuối cùng – một chi tiết giàu ý nghĩa trong truyện ngắn. Chiếc lá cuối cùng đã thắp lên ánh sáng của sự sống, đã cứu sống một người trẻ với tương lai rộng mở phía trước. Đó là khoảnh khắc Giôn-xi, một tâm hồn cô đơn “đã chuẩn bị cho chuyến đi xa xôi, bí ẩn của mình” trông thấy chiếc lá cuối cùng, cũng đơn độc nhưng bằng mọi giá bám víu lấy sự sống. Có lẽ Giôn-xi đã nhận ra chính mình trong chiếc lá bé nhỏ ấy, chiếc lá đã thức tỉnh và tiếp thêm cho Giôn-xi khát vọng sống. Trái tim nhân hậu của người họa sĩ già đã tiếp cho Giôn-xi hi vọng để vượt qua bệnh tật.

Bên cạnh đó, nhân vật bác Bơ-mơn còn là một họa sĩ với khao khát nghệ thuật đáng trân trọng. Khao khát nghệ thuật của bác đã tạo nên kiệt tác “chiếc lá cuối cùng”. Dường như bác Bơ-mơn đã trút tất cả tài hoa, sự sống và tình yêu thương để vẽ nên “chiếc lá cuối cùng”, và rồi trao lại kiệt tác ấy cho thế hệ họa sĩ trẻ như một sự tiếp nối sứ mệnh nghệ thuật. Ngay khi Giôn-xi khỏe lại, ước ao nghệ thuật năm xưa trong cô cũng sống dậy. Cô bày tỏ: “Em hi vọng một ngày nào đó sẽ được vẽ vịnh Na-pô-lo”. Phải chăng trong ước ao của người họa sĩ trẻ cũng đã rực cháy ngọn lửa yêu thương và khát khao nghệ thuật của bác Bơ-mơn? Và phải chăng, đến cuối cuộc đời mình, người họa sĩ già ấy cũng đã tìm được nguồn cảm hứng để làm nên tác phẩm để đời – nguồn cảm hứng xuất phát từ lòng nhân hậu và tình thương?

Khép lại trang sách cuối cùng, tôi vẫn không thôi nghĩ về nhân vật bác họa sĩ già Bơ-mơn – người họa sĩ giàu lòng nhân ái, có khát vọng nghệ thuật chân chính. Niềm yêu thương và nỗi xót xa cứ thế miên man không dứt. Rồi đây Giôn-xi và Xu có lẽ sẽ tiếp tục cuộc đời của họ với nhiệt huyết mà cụ Bơ-mơn đã trao tặng. Khi nghĩ về điều ấy, tôi lại cảm thấy nỗi buồn được xoa dịu, chỉ còn lại niềm tin dịu dàng ấm áp. Bởi bác Bơ-mơn đã dạy tôi một bài học: dẫu cuộc đời đầy xót xa, mất mát, vẻ đẹp của sự sống và tình người vẫn luôn ngời sáng.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo