Phân tích bài thơ " Qua Đèo Ngang " Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi Bài thơ "Qua Đèo Ngang" là một tác phẩm của nhà thơ Hàn Mặc Tử. Dưới đây là một phân tích về bài thơ này: Bài thơ "Qua Đèo Ngang" được viết vào năm 1925, là một trong những bài thơ nổi tiếng nhất của Hàn Mặc Tử. Bài thơ thể hiện tâm trạng của tác giả khi đối mặt với sự chia ly và đau khổ. Bài thơ bắt đầu bằng câu "Qua Đèo Ngang, nghe tiếng sáo trúc" để tạo ra một hình ảnh đẹp và yên bình. Tiếng sáo trúc được coi là biểu tượng của tình yêu và sự chờ đợi. Tuy nhiên, câu thơ tiếp theo "Người đi rồi, lại nghe tiếng sáo" đã thể hiện sự chia ly và đau khổ của tác giả khi người yêu đã rời xa. Bài thơ tiếp tục với câu "Người đi rồi, lại nghe tiếng sáo" để nhấn mạnh sự đau khổ và cô đơn của tác giả. Tiếng sáo trúc trở thành một âm thanh đáng yêu nhưng cũng là một nỗi đau không thể tránh khỏi. Câu thơ "Qua Đèo Ngang, nghe tiếng sáo trúc" được lặp lại ở cuối bài thơ để tạo ra một sự lặp lại và nhấn mạnh sự chia ly và đau khổ của tác giả. Từ ngữ và hình ảnh trong bài thơ được sử dụng để tạo ra một không gian yên bình và đau khổ. Tác giả sử dụng tiếng sáo trúc để tạo ra một hình ảnh đẹp và yên bình, nhưng cũng để thể hiện sự chia ly và đau khổ. Tóm lại, bài thơ "Qua Đèo Ngang" của Hàn Mặc Tử là một tác phẩm thể hiện sự chia ly và đau khổ của tác giả khi người yêu đã rời xa. Bài thơ sử dụng hình ảnh và từ ngữ để tạo ra một không gian yên bình và đau khổ.