Sự hình thành và phát triển của nền văn hoá Sa Huỳnh có nguồn gốc từ vùng đồng bằng sông Cửu Long (miền Nam Việt Nam ngày nay) vào khoảng thời gian từ thế kỷ II trước Công nguyên đến thế kỷ II sau Công nguyên. Nền văn hoá này được đặt tên theo tên một khu vực tại tỉnh Quảng Ngãi, nơi có nhiều di chỉ khảo cổ thuộc nền văn hoá này. Nền văn hoá Sa Huỳnh phát triển mạnh mẽ trong lĩnh vực nghệ thuật, chế tác đồ gốm, đồ sắt, đồ đồng, và trao đổi thương mại với các nền văn hoá khác trong khu vực Đông Nam Á. Các công trình kiến trúc, như đền thờ và nghĩa trang, cũng được xây dựng và có sự ảnh hưởng từ các nền văn hoá khác. Nền văn hoá Sa Huỳnh cũng có sự phát triển trong lĩnh vực nông nghiệp, chăn nuôi và đánh bắt hải sản. Họ cũng có các hình thức tổ chức xã hội phức tạp, với sự xuất hiện của các lãnh đạo và tầng lớp thống trị.