Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Ngữ văn - Lớp 8
29/10/2023 13:59:41

Phân tích bài thơ "qua đèo ngang"

Phân tích bài thơ "qua đèo ngang"
1 trả lời
Hỏi chi tiết
72
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Bài thơ "Qua đèo ngang" là một tác phẩm của nhà thơ Hàn Mặc Tử, nằm trong tập thơ "Những bài thơ hay nhất của Hàn Mặc Tử". Bài thơ được viết vào năm 1938, thể hiện tâm trạng của tác giả khi đối diện với cuộc sống khắc nghiệt và những khó khăn trong cuộc sống.

Bài thơ "Qua đèo ngang" có 4 câu chữ, mỗi câu chữ chỉ có 4 chữ cái. Đây là một trong những đặc điểm nổi bật của thể loại thơ của Hàn Mặc Tử, gọi là "thơ tứ tuyệt". Thể loại này giới hạn số từ và chữ cái, tạo nên một sự hạn chế và tinh tế trong việc diễn đạt ý nghĩa.

Bài thơ "Qua đèo ngang" mang một tâm trạng buồn bã, u sầu. Tác giả miêu tả hình ảnh một con đường đèo ngang, nơi mà cuộc sống đầy gian khổ và khó khăn. Từ "đèo" có thể hiểu là biểu tượng cho những khó khăn, trở ngại trong cuộc sống. Tuy nhiên, tác giả không biểu đạt sự chán nản hay đau khổ, mà thay vào đó, ông nhìn nhận cuộc sống một cách lạc quan và tự tin.

Bài thơ cũng thể hiện tình yêu tự do và lòng dũng cảm của tác giả. Tác giả không sợ khó khăn và trở ngại, mà quyết tâm vượt qua chúng. Ông viết: "Qua đèo ngang, ta đi về đâu?/ Đi về đâu, ta không biết đâu". Đây có thể hiểu là tác giả không quan tâm đến điểm đến cuối cùng, mà chỉ quan tâm đến hành trình và sự tự do trong cuộc sống.

Bài thơ "Qua đèo ngang" cũng có thể hiểu là một thông điệp về sự kiên nhẫn và động lực trong cuộc sống. Dù cuộc sống có khó khăn và gian truân, nhưng chúng ta vẫn có thể vượt qua nó bằng sự kiên nhẫn và động lực. Tác giả đã truyền tải thông điệp này qua hình ảnh của con đường đèo ngang.

Tóm lại, bài thơ "Qua đèo ngang" của Hàn Mặc Tử là một tác phẩm mang tính chất tâm lý, thể hiện tâm trạng buồn bã và sự kiên nhẫn trong cuộc sống. Bài thơ cũng thể hiện tình yêu tự do và lòng dũng cảm của tác giả.
0
2
Khánh Linh Nguyễn
29/10/2023 16:02:44
+5đ tặng

Bà Huyện Thanh Quan là một nữ thi sĩ nổi tiếng trong nền văn học trung đại của nước ta. “Qua Đèo Ngang” là một tác phẩm rất tiêu biểu cho phong cách thơ của bà. Bài thơ đã khắc họa khung cảnh thiên nhiên Đèo Ngang thoáng đãng mà heo hút, thấp thoáng sự sống con người nhưng vẫn còn hoang sơ. Đồng thời nhà thơ còn qua đó gửi gắm nỗi nhớ nước thương nhà.

Tác giả đã khắc họa khung cảnh thiên nhiên nơi Đèo Ngang trong một buổi chiều tà:

“Bước tới Đèo Ngang, bóng xế tà,
Cỏ cây chen đá, lá chen hoa”

Cụm từ “bóng xế tà” gợi ra thời điểm kết thúc của một ngày. Nhà thơ đang một mình đứng trước nơi đèo Ngang. Tiếp đến câu thơ “Cỏ cây chen đá, lá chen hoa” là hình ảnh ước lệ mang tính biểu tượng, khắc họa khung cảnh thiên nhiên đèo Ngang. Việc sử dụng điệp từ “chen” kết hợp với hình ảnh “đá, lá, hoa” thật tinh tế. Vẻ đẹp thiên nhiên của đèo Ngang tuy hoang sơ nhưng lại tràn đầy sức sống. Khung cảnh thiên nhiên Đèo Ngang được nhà thơ khắc họa chỉ bằng vài nét nhưng lại hiện ra đầy chân thực và sinh động.

Và không thể thiếu trong bức tranh thiên nhiên đó là hình ảnh con người. Nghệ thuật đảo ngữ “lom khom - tiều vài chú” cho thấy hình ảnh vài chú tiều với dáng đứng lom khom dưới chân núi. Và “lác đác - chợ mấy nhà” gợi ra hình ảnh vài căn nhà nhỏ bé thưa thớt, lác đác bên sông. Nhà thơ muốn nhấn mạnh vào sự nhỏ bé của con người trước thiên nhiên rộng lớn. Con người chỉ nằm là một chấm buồn lặng lẽ giữa một thiên nhiên rộng lớn. Thiên nhiên mới là trung tâm trong bức tranh đèo Ngang.

Thiên nhiên càng cô quạnh, tâm trạng của tác giả càng cô đơn. Điều đó được bộc lộ ở những câu thơ tiếp theo:

“Nhớ nước, đau lòng, con quốc quốc
Thương nhà mỏi miệng, cái gia gia”

Hình ảnh “con quốc quốc” và “cái gia gia” không chỉ là hình ảnh thực về hai loại chim (chim đỗ quyên, chim đa đa). Việc sử dụng thủ pháp lấy động tả tĩnh: tiếng kêu “quốc quốc”, “đa đa” để qua đó bộc lộ nỗi lòng nhớ thương của mình với đất nước, quê hương. Đọc đến đây, chúng ta dường như có thể lắng nghe được tiếng kêu khắc khoải, da diết đang vang lên trong vô vọng.

Câu thơ “Dừng chân đứng lại, trời, non, nước” khắc họa hình ảnh nhà thơ một mình đứng tại nơi Đèo Ngang, đưa mắt nhìn ra xa cũng chỉ thấy thiên nhiên rộng lớn phía trước (có bầu trời, có núi non, dòng sông). Sự cô đơn của nhà thơ: “một mảnh tình riêng” - tình cảm riêng tư của nhà thơ không có ai để chia sẻ:

“Dừng chân đứng lại trời, non, nước
Một mảnh tình riêng, ta với ta"

Trong thơ Nguyễn Khuyến cũng từng sử dụng cụm từ “ta với ta”:

“Đầu trò tiếp khách trầu không có
Bác đến chơi đây ta với ta”

Trong “Bạn đến chơi nhà, từ “ta” đầu tiên chỉ chính nhà thơ - chủ nhà, còn từ “ta” thứ hai chỉ người bạn - khách đến chơi. Từ “với” thể hiện mối quan hệ song hành, gắn bó dường như không còn khoảng cách. Qua đó thể hiện tình bạn gắn bó tri âm tri kỷ của nhà thơ. Còn trong thơ Bà Huyện Thanh Quan, cụm từ “ta với ta” ở đây đều chỉ nhà thơ, lúc này bà chỉ có một mình đối diện với chính mình, cô đơn và lẻ loi. Sự cô đơn ấy dường như chẳng thể có ai cùng chia sẻ.

Như vậy, Qua đèo Ngang đã thể hiện được tâm trạng của Bà Huyện Thanh Quan trước khung cảnh đèo Ngang hoang sơ. Bài thơ chứa đựng những tình cảm, ý nghĩa sâu sắc.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng ký tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo