Nền văn học Trung Quốc từ thế kỷ VII đến thế kỷ XIX đã đạt những thành tựu rực rỡ vì nhiều yếu tố khác nhau:
1. Ảnh hưởng của Nho giáo: Nho giáo đã trở thành một hệ thống tư tưởng và triết lý xã hội quan trọng trong văn hóa Trung Quốc. Nho giáo tôn vinh các giá trị như hiếu thảo, tôn trọng gia đình, đạo đức và trật tự xã hội. Triết lý Nho giáo đã truyền cảm hứng và hướng dẫn cho các nhà văn, nhà thơ và các nhà nghiên cứu văn hóa Trung Quốc.
2. Sự phát triển của triết học và tư tưởng: Trung Quốc trong thời kỳ này đã chứng kiến sự phát triển của nhiều trường phái triết học và tư tưởng, như Đạo giáo, Phật giáo, Lão giáo và Nho giáo. Các trường phái này đã tạo ra một môi trường thúc đẩy sự sáng tạo và phát triển văn học.
3. Sự ủng hộ của các triều đại và quan lại: Các triều đại và quan lại trong lịch sử Trung Quốc đã ủng hộ và tài trợ cho văn học. Họ tạo ra một môi trường thuận lợi cho sự phát triển của văn học và nghệ thuật, cũng như tạo điều kiện cho các nhà văn và nhà thơ phát triển tài năng của mình.
4. Sự phát triển của in ấn: Kỹ thuật in ấn đã phát triển mạnh mẽ trong thời kỳ này, cho phép việc sao chép và phân phối các tác phẩm văn học dễ dàng hơn. Điều này đã tạo điều kiện cho sự lan truyền và tiếp cận với văn học Trung Quốc rộng rãi hơn.
5. Sự đa dạng và sáng tạo: Trung Quốc từ thế kỷ VII đến thế kỷ XIX đã chứng kiến sự đa dạng và sáng tạo trong văn học. Các thể loại văn học như thơ, tiểu thuyết, kịch và tiểu luận đã được phát triển và mang tính đặc trưng riêng. Các nhà văn và nhà thơ như Li Bai, Du Fu, Cao Xueqin và Nguyễn Du đã tạo ra những tác phẩm văn học vĩ đại và có ảnh hưởng lớn đến văn hóa Trung Quốc và thế giới.