Lúc đó, khi tiếng trống tan học vang lên, cả em và Nga đều nhìn nhau bằng ánh mắt bất lực. Bởi ngày hôm nay, cả hai đứa đều không mang theo ô che hay áo mưa. Nhưng nếu cứ ngồi lại trường, thì trời sẽ tối mất. Nghĩ vậy, hai đứa lên lắc đầu nguầy nguậy. Và đưa ra một quyết định táo bạo, đó là dầm mưa về. Để đảm bảo an toàn cho sách vở, chúng em xin cô giáo hai túi bóng lớn để bọc hết cặp sách lại, rồi mới để lên giỏ xe. Sau đó mạnh dạn cởi dép ra và đạp xe về dưới màn mưa. Từ hồi học lớp 2 đến tận bây giờ, đây là lần đầu tiên chúng em dầm mưa cùng. Điều đó khiến hai đứa bất giác nhớ về những kỉ niệm thú vị hồi còn nhỏ xíu. Vừa đi đường, chúng em vừa cười vô cùng sung sướng. Khi đi đến đoạn đường gần lối rẽ vào nhà em, thì ở đó bị ngập một quãng khá dài, nước cao đến qua đầu gối. Lo sợ sẽ bị ngã, hai chúng em đã xuống dắt bộ để lội qua. Lúc này, mưa bỗng kéo đến to hơn khiến em cảm thấy sợ hãi lắm. Chúng em đi áp sát vào nhau, để đảm bảo có thể cấm lấy tay nhau khi có tình huống bất ngờ diễn ra. May mắn là, đún lúc ấy có một bác chạy xe máy đi qua, đã dừng lại để giúp chúng em dắt xe qua đoạn đường ngập nước. Chờ đến lúc về đến nhà, cả hai đứa đều đã ướt sũng hết cả. Mà nhà Nga thì bố mẹ chưa có ai đi làm về. Thế là Nga đã ở lại nhà em, tắm nước nóng để đảm bảo không bị ốm. Sau đó, chúng em cùng nhau học bài và ăn cơm do mẹ em chuẩn bị.Tối đó, chúng em ai cũng cảm thấy vui vẻ vô cùng. Vì đã có với nhau một trải nghiệm thú vị. Tuy nó không phải là một điều tốt, nhưng vẫn thật là đáng nhớ. Bởi tuổi học trò đôi khi phải có những giờ phút nghịch ngợm như vậy thì mới không lãng phí.