Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Các câu truyện ở Đồng Nai

Các câu truyện ở Đồng nai
Kể về một câu truyện cổ tích ở Đồng nai
 
1 trả lời
Hỏi chi tiết
97
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
1. Câu chuyện "Cô bé Lọ Lem Đồng Nai": Câu chuyện kể về một cô bé mồ côi tên Lọ Lem sống cùng mẹ kế và hai chị em gái. Một ngày nọ, cô bé nhặt được một đôi giày thủy tinh và được một nàng tiên biến thành một cô gái xinh đẹp để đi dự bữa tiệc của hoàng tử. Sau nhiều trở ngại và thử thách, Lọ Lem cuối cùng đã tìm được hạnh phúc và sống hạnh phúc bên hoàng tử.

2. Câu chuyện "Thạch Sanh và Quỷ Cốc": Câu chuyện kể về chàng trai Thạch Sanh, một người thông minh và tốt bụng. Anh đã đánh bại được một con quỷ cốc và giành được một chiếc bát thần. Nhờ vào sự thông minh và sự giúp đỡ của bát thần, Thạch Sanh đã vượt qua nhiều khó khăn và trở thành một vị quan có tiếng tăm.

3. Câu chuyện "Sơn Tinh - Thủy Tinh": Câu chuyện kể về cuộc chiến giữa hai vị thần Sơn Tinh và Thủy Tinh để tranh giành tình yêu của công chúa Mỵ Nương. Sơn Tinh biến núi non trở thành một thành phố và tạo ra những cảnh đẹp tuyệt vời, trong khi Thủy Tinh tạo ra một cơn lũ lụt và biển cả dữ dội. Cuối cùng, Sơn Tinh đã chiến thắng và giành được tình yêu của công chúa.

4. Câu chuyện "Chú Cuội và cây Đa": Câu chuyện kể về chàng trai Chú Cuội, người đã bị mắc kẹt trên cây Đa ở trên trăng. Mỗi đêm, Chú Cuội nhìn xuống trần gian và nhớ về gia đình và người thân. Câu chuyện nhấn mạnh tình yêu gia đình và lòng trung thành của Chú Cuội.

5. Câu chuyện "Thầy Ba và những chú gà con": Câu chuyện kể về thầy Ba, một người nông dân ở Đồng Nai, và những chú gà con của ông. Thầy Ba dạy cho những chú gà con cách sống và làm việc cần cù, kiên nhẫn. Nhờ vào sự hướng dẫn của thầy Ba, những chú gà con đã trở thành những con gà trưởng thành và thành công trong cuộc sống.
1
0
Bùi Thư
02/11/2023 20:59:26
+5đ tặng
các câu truện ở đồng nai là: thuần phục cọp dữ cứu dân;truyền thuyết thác trị an 
một câu truyện về truyện cổ tích ở đồng nai là: 

Home - TRUYỆN HAY CHO BÉ - TRUYỆN CỔ TÍCH SỰ TÍCH SÔNG NHÀ BÈ


TRUYỆN CỔ TÍCH SỰ TÍCH SÔNG NHÀ BÈ
 16/01/2020  Không có phản hồi

Sự tích sông Nhà Bè là một truyện trong kho tàng truyện cổ tích Việt Nam. Câu chuyện nói về nguồn gốc hình thành nên cái tên sông Nhà Bè, đồng thời cũng truyền đạt nhiều bài học mang ý nghĩa sâu sắc. Hãy cùng đọc truyện cổ tích Sự tích sông Nhà Bè và tìm hiểu ý nghĩa của câu chuyện nhé.

NỘI DUNG BÀI VIẾT [Ẩn]

  • Truyện cổ tích Sự tích sông Nhà Bè
  • Bài học ý nghĩa rút ra từ truyện cổ tích “Sự tích sông Nhà Bè”
TRUYỆN CỔ TÍCH SỰ TÍCH SÔNG NHÀ BÈ

Ngày xưa, ở Gia Định có một người tên là Thủ Huồn (có sách ghi là Thủ Huồng, Thủ Hoằng)

Hắn xuất thân làm thơ lại.

Trong hơn hai mươi lăm năm luồn lọt trong các Nha các Ty, hắn đã làm cho bao nhiêu gia định tan nát, bao nhiêu người oan uổng; do đó hắn đã vơ vét được bao nhiêu là tiền của.

Vợ hắn chết sớm lại không có con cho nên tiền bạc của hắn không biết tiêu đâu cho hết.

Ngoài số chôn cất, hắn đem tiền tậu ruộng làm nhà.

Ruộng của hắn cò bay thẳng cánh, mỗi mùa thu hoạch kể hàng ngàn giạ lúa.

Khi thấy cuộc sống quá thừa thãi, hắn bèn thôi việc về nhà, sống một cuộc đời trưởng giả.

Một hôm, có người mách cho Thủ Huồn biết chợ Mảnh Ma ở Quảng Yên là chỗ người sống và người chết có thể gặp nhau.

Muốn gặp người chết, người sống phải chờ đến mồng một tháng sáu mang một món hàng vào chợ nửa đêm mà đi tìm.

Thủ Huồn là người rất yêu vợ.

Tuy vợ chết đã ngoài mười năm, nhưng hắn vẫn không lúc nào quên.

Hắn bèn giao nhà lại cho người bà con rồi làm một chuyến du lịch ra Bắc, mong gặp mặt vợ cho thoả lòng thương nhớ bấy lâu.

Khi gặp vợ, Thủ Huồn không dám hỏi vì thấy vợ ăn mặc rất đài các.

Sau cùng người đàn bà ấy cũng nhận ra được.

Thủ Huồn mừng quá dắt vợ ra một chỗ, kể cho vợ nghe cảnh sống của mình từ lúc âm dương cách biệt.

Rồi hắn hỏi vợ:

– Mình lâu nay làm gì?

– Tôi là vú nuôi trong cung vua. Cuộc đời của tôi không có gì đáng phàn nàn. Tôi có một gian nhà riêng trong hoàn cung, cái ăn cái để được chu cấp đầy đủ.

Hắn nói:

– Tôi nhớ mình quá. Tôi muốn theo mình xuống dưới ấy ít lâu có được không?

– Đi được nhưng chỉ trong vài ngày là cùng, nếu quá hạn sẽ nguy hiểm.

Thủ Huồn và vợ cùng đi.

Qua mấy dặm đường tối mịt, chả mấy chốc đã đến cõi âm.

Hắn rùng mình khi lọt qua bao nhiêu cổng trước lúc vào thành nội, qua những tên quỷ gác cổng có những bộ mặt gớm ghiếc.

Nhờ có vợ nên chỗ nào cũng vào được trót lọt.

Đến một gian nhà thấp, vợ bảo chồng:

– Đây là nhà bếp, đằng kia là nhà ngục trước mặt Cung hoàng hậu, chỗ tôi túc trực hàng ngày.

Qua khỏi đấy là Cung vua.

Cứ ẩn tạm trong buồng vắng này vì không thể lên buồng tôi trên kia được.

Tôi sẽ kiếm cách cho chàng đi xem một vài chỗ, nhưng rồi phải về ngay.

Chiều hôm đó, người vợ vè trao cho Thủ Huồn một mảnh giấy phép và nói:

– Chỉ có Cung vua và Cung hoàng hậu thì đừng có vào, còn mọi nơi khác chàng cứ đi xem cho thoả thích.

Hắn lượn mấy vòng xung quanh nhà bếp rồi tiện chân đến ngục.

Chưa lọt khỏi cổng mà những tiếng kêu khóc, tiếng la thét ở phía trong làm cho hắn bồn chồn.

Qua mấy phòng chuyên mổ bụng, móc mắt, cắt tay, v.v… hắn thấy đây quả là nơi hành hạ tội nhân kinh khủng, đúng như lời đồn ở trên trần thế.

Sau cái bàn xẻo thịt là cả một kho gông.

Trong đó có một cái gông đặc biệt: nó vừa to vừa dài, làm bằng những thanh gỗ nặng như sắt.

Thủ Huồn lân la hỏi người cai ngục:

– Thứ gông này để làm gì?

– Để chờ một thằng ác nghiệt ở trần xuống đây.

Bao nhiêu những cái gông trong này đều đã có chủ cả.

Cứ xem gông to hay gông nhỏ thì biết tội ác của nó.

Thủ Huồn lại hỏi:

– Thế cái thằng sẽ đeo cái gông vừa to vừa dài đó là ai?

Lão cai ngục thủng thỉnh giở một cuốn sách vừa to vừa dày, chỉ vào một hàng chữ đọc:

– Hắn là Võ Thủ Hoàng tức là Thủ Huồn.

Rồi tiếp:

– Thằng cha đó ở Đại Nam quốc, Gia Định tỉnh, Phúc Chính huyện…

Nghe nói thế, Thủ Huồn giật mình, mặt xám ngắt.

Nhưng hắn vẫn giữ được vẻ điềm tĩnh. Hắn hỏi thêm:

– Thế nào? Hắn có tội gì?

Lão cai ngục mắt vẫn không rời sách:

– Khi làm thơ lại, hắn bẻ mặt ra trái bao nhiêu việc oan khốc đến nỗi tội ác của hắn đen kín cả mấy trang giấy đây.

Này nghe tôi đọc này: năm Ất Sửu hắn sửa hai chữ “ngộ sát” thành “cố sát”, làm cho hai mẹ con thị Nhàn bị chết để cho người anh họ chiếm đoạt gia tài.

Việc này Thủ Huồn được mười nén vàng và mười nén bạc, một trăm quan tiền.

Cũng năm đó, hắn làm cho ông Ngô Lai ở thôn Bình Ca bị hai mươi năm tội đồ chỉ vì trong nhà có cái áo vải vàng, để đoạt không của ông ta mười hai mẫu ruộng.

Năm…

Thủ Huồn tái mặt, không ngờ mỗi một cái động tay động chân của mình trên kia, dưới này đều rõ mồn một.

Hắn ngắt lời đánh trống lảng:

– Thế vợ hắn có cùng đeo gông không hở ông?

– Ồ! Ai làm người ấy chịu chứ. Vợ hắn nghe đâu là người tốt đã xuống đây rồi.

Thủ Huồn lại hỏi gặng:

– Ví thử hắn muốn hối cải thì phải làm thế nào?

Lão cai ngục bỏ sách xuống bàn, đáp:

– Đã vay thì phải trả! Nếu hắn muốn thì phải đem những thứ của cải cướp giật được đó bố thí và cúng lễ cho hết đi.

Từ biệt lão cai ngục và những hình cụ khủng khiếp, Thủ Huồn không còn bụng dạ nào để đi xem nơi khác nữa.

Vợ thấy chồng đòi về, lại đưa chồng ra khỏi hoàng cung của Diêm Vương và ra khỏi mấy dặm đường tối tăm mù mịt.

Lúc sắp chia tay hắn bảo vợ:

– Tôi về trang trải công nợ có lẽ ba năm nữa tôi lại xuống. Mình nhớ lên chợ đón nghe.

Về tới Gia Định, Thủ Huồn mạnh tay bố thí.

Hắn tập hợp những người nghèo khó trong vùng lại, phát cho họ tiền lúa.

Hắn đem ruộng đất của mình cúng cho làng, cho chùa, chia cho họ hàng thôn xóm.

Hắn mời hầu hết sư, sãi các chùa gần vùng tới nhà mình cúng cơm, tốn kém kể tiền vạn.

Người ta lấy làm lạ không hiểu tại sao một tay riết róng như hắn bây giờ trở nên hào phóng một cách lạ thường.

Ai xin gì được nấy, có những người trước chửi hắn bây giờ lại đâm ra thương hại hắn.

Nhiều người bảo nhau:

– Thứ của vô nhân bất nghĩa ấy không trước thì sau thế nào cũng đội nón ra đi mà thôi.

Hay là:

– Có lẽ vì hắn không con, biết để của cũng chả ích gì nên hắn làm cho vợi bớt.

Thủ Huồn có nghe rất nhiều lời đàm tiếu về mình, nhưng hắn chẳng nói gì cả, cứ việc quẳng của, không tiếc tay.

Cứ như thế sau ba năm, Thủ Huồn tính ra đã phá tán được ba phần tư cơ nghiệp.

Nhớ lại lời hẹn, hắn lại khăn gói ra Bắc tìm đến chợ Mảnh Ma, ở đây, hắn dỗ khéo được vợ cho hắn xuống thăm cõi âm một lần nữa.

Khi trở lại nhà ngục, Thủ Huồn thấy quang cảnh vẫn như cũ: Lão cai ngục vẫn là lão cai ngục ba năm về trước.

Cách bố trí y hệt như xưa: cũng có nơi mổ bụng, nơi móc mắt, cắt tay, v.v…

Duy chỗ để gông thì có ít nhiều thay đổi.

Bên cạnh những cái vẫn còn nguyên hình như xưa thì lại có những cái trước bé nay đã lớn lên, có cái trước lớn hay nhỏ hẳn đi.

Đặc biệt cái gông của hắn đã nhỏ hẳn đi tuy còn to và dài hơn các thứ gông thường một tí.

Hắn lân la hỏi lão cai ngục:

– Cái gông để ở nơi này trước kia tôi nhớ hình như to lắm thì phải.

– Đúng đấy! – Lão Đáp.

Có lẽ gần đây ở trên dương thế thằng cha ấy đã biết chuộc lỗi, nên nó đã nhỏ lại.

Nếu hắn gắng hơn nữa, thì rồi sẽ có phúc lớn.

Thủ Huồn lại lên đất, trở về Gia Định.

Hắn lại tiếp công việc bố thí và cúng đàng.

Lần này hắn bán hết tất cả những gì còn sót lại, kể cả nhà hắn ở.

Hắn đến Biên Hoà dựng một ngôi chùa lớn để cúng Phật.

Hắn xuôi sông Đồng Nai để làm một việc nghĩa cuối cùng.

Hồi đó ngã ba sông Đồng Nai và sông Gia Định việc đi lại rất bất tiện.

Cũng vì thế mà bên kia sông Đồng Nai người ta còn ngần ngại chưa dám di cư sang để sinh cơ lập nghiệp.

Thủ Huồn bèn quyết định ở lại đây.

Hắn kết một cái bè lớn, trên bè có nhà ở, có đủ chỗ nghỉ, có sẵn nồi niêu, đồ dùng và tiền gạo.

Những thứ ấy hắn dùng để tiếp rước những người qua lại nhất là những người nghèo khó.

Hắn cho họ trú ngụ tại bè của mình, kẻ năm ba ngày, người một đôi tháng mà không lấy tiền.

Hắn làm công việc đó mãi cho đến ngày xuống âm phủ thật sự.

Sau đó khá lâu, có một ông vua tên là Đạo Quang bên Trung Quốc lúc mới lên ngôi có cho sứ sang Việt Nam hỏi lai lịch một người ở Gia Định.

Số là khi nhà vua mới sinh, người ta thấy trong lòng bàn tay vua có mấy chữ “Đại Nam, Gia Định, Thủ Hoằng” nên nhà vua cần biết rõ lai lịch.

Vua Trung Quốc có cúng vào ngôi chùa Biên Hoà ba pho tượng vàng.

Do việc đó người ta bảo Thủ Huồn nhờ thành thực hối lỗi, chẳng những làm tiêu mất cái gông chờ hắn ở cõi âm mà còn được Diêm Vương cho đi đầu thai làm vua Trung Quốc.

Ngày nay, một ngôi chùa ở Biên Hoà còn mang tên là Thủ Huồn.

Chỗ ngã ba sông Đồng Nai và Gia Định còn gọi là sông Nhà Bè để kỷ niệm lòng tốt của Thủ Huồn đối với khách bộ hành Nam Bắc qua con sông đó.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo