Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Hãy kể lại 1 kỉ niệm đáng nhớ của em với thầy/cô giáo của em

Hãy kể lại 1 kỉ niệm đáng nhớ của em với thầy/cô giáo của em ( Lưu ý : Làm theo kiểu học sinh lớp 6 nhưng phải HAY )
3 trả lời
Hỏi chi tiết
133
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Một kỷ niệm đáng nhớ của em với cô giáo là khi cả lớp được cô dẫn đi tham quan một công viên nước vào một ngày hè nóng bức. Chúng em đã trải qua một ngày vui chơi thú vị và không thể nào quên được.

Buổi sáng sớm, cả lớp tập trung tại trường và lên xe buýt đến công viên nước. Mọi người đều háo hức và nóng lòng muốn khám phá những trò chơi thú vị. Khi đến nơi, cô giáo đã chia nhóm cho chúng em và cho phép tự do khám phá công viên.

Em và nhóm bạn của mình đã bắt đầu từ trò chơi nhảy trampoline. Chúng em nhảy lên và xuống trampoline với niềm vui và sự phấn khích. Cảm giác bay lên cao và rơi xuống mềm mại khiến chúng em cười thả ga. Cô giáo của em cũng tham gia và cùng nhảy trampoline với chúng em. Em nhìn thấy cô giáo cười tươi và vui vẻ, điều này khiến em cảm thấy rất hạnh phúc.

Tiếp theo, chúng em đã tham gia vào trò chơi trượt nước. Chúng em leo lên đỉnh của một chiếc thang và sau đó lao xuống một đường trượt dài. Em cảm nhận được gió mát lành và cảm giác thú vị khi trượt nhanh xuống. Cô giáo của em cũng không ngại ngần tham gia và cùng chúng em trượt nước. Em nhìn thấy cô giáo cười thích thú và hét lên khi trượt xuống, điều này khiến em thấy cô giáo thật dũng cảm và đáng yêu.

Cuối cùng, chúng em đã tham gia vào trò chơi bơi lội. Cô giáo của em đã dạy chúng em cách bơi và cùng chúng em tham gia vào cuộc thi bơi. Em cố gắng hết sức để bơi nhanh nhất có thể và cố gắng vượt qua cô giáo. Dù em không thể thắng cô giáo, nhưng em đã học được rất nhiều từ cô và cảm thấy tự hào vì đã cố gắng hết sức.

Cuối cùng, khi buổi tham quan kết thúc, chúng em trở về trường với những kỷ niệm đáng nhớ. Em rất biết ơn cô giáo đã tạo ra một ngày vui chơi thú vị và đã tham gia vào các trò chơi cùng chúng em. Kỷ niệm đó sẽ mãi mãi ở trong trái tim em và là một phần quý giá trong cuộc sống học tập của em.
1
1
Tạ Nguyên Đức
03/11/2023 19:56:19
+5đ tặng

Trong tuổi học sinh của mỗi chúng ta, ai cũng có những kỷ niệm không thể nào quên với thầy cô giáo cũ đã từng dạy dỗ mình. Đó là những kỷ niệm gắn bó, những kỷ niệm thiêng liêng khắc sâu trong trái tim trí nhớ của mỗi chúng ta, theo chúng ta tới suốt cuộc đời của mình.

 

Với tôi, tôi có một kỷ niệm không bao giờ có thể phai mờ, một kỷ niệm sâu sắc suốt đời không thể quên với người thầy đáng kính nhất của cuộc đời mình. Thầy không chỉ là người thầy dạy dỗ tôi con chữ, trí tuệ mà còn là người cha dìu dắt tôi trong những ngày bỡ ngỡ tới trường, trong lúc còn ngơ ngác chưa hiểu hiểu sự đời.

 

Đó chính là thầy giáo dạy tôi những năm tiểu học. Một kỷ niệm vô cùng đẹp về thầy giáo chủ nhiệm của mình, khi tôi lần đầu ngây thơ, ngỡ ngàng bước chân vào lớp một với biết bao nhiêu lạ lẫm, mới mẻ, biết bao cảm xúc bồi hồi, khi tất cả với tôi đều mới mẻ, thầy cô giáo mới, bạn bè mới…

 

Trong ngày trọng đại của đời mình, sau khi lễ khai giảng kết thúc tất cả học sinh đều được phân công về lớp của mình để học buổi học đầu tiên. Một buổi học vô cùng ý nghĩa. Và để gặp gỡ trao đổi với giáo viên chủ nhiệm làm quen với bạn bè của mình, ngôi nhà mới sẽ theo chúng ta trong những năm tiểu học.

 

Khi thầy Hoàn bước vào, trông dáng người nhanh nhẹn hoạt bát của thầy, nhìn nụ cười ấm áp ấy tự dưng tôi có cảm giác thầy thật gần gũi thân thuộc tựa như ba mình ở nhà. Trên mái tóc thầy đã có đôi sợi bạc, thể hiện sự nhọc nhằn của thời gian sương gió.

 

Khuôn mặt thầy vô cùng quắc thước, trên bàn tay cầm phấn có nhiều nếp năm thể hiện việc thầy phải vất vả vì học sinh nhiều.

 

Thầy bước đi trên bục giảng, tự giới thiệu về mình, rồi ra hiệu cho chúng tôi giữ trật tự, thầy kể về những điểm thầy thích những gì thầy mong chờ ở chúng tôi. Thầy cũng sẽ là thầy giáo chủ nhiệm chúng tôi trong năm năm tiểu học.

 

Giọng thầy du dương ấm áp cho chúng tôi một cảm giác vô cùng gần gũi thân thuộc, trong ngày đầu tiên tới trường tôi luôn ấn tượng bởi vẻ gần gũi giản dị thân thiện của thầy, khác hẳn với những gì tôi thường tưởng tượng về thầy cô giáo ở trường tiểu học nghiêm nghị, xa cách.Sau khi thầy bắt đầu viết những chữ cái đầu tiên để đưa chúng tôi vào một thế giới mới thì cũng là lúc tôi biết tới chữ viết trong cuộc đời mình.

 

Tôi mở vở bắt đầu cầm bút, tô theo nét vẽ có sẵn trong cuốn tập tô, những chữ viết đầu tiên run run, khiến tôi vô cùng lo lắng, xiên xẹo. Tôi sợ mình sẽ bị thầy mắng nên nét chữ càng quýnh quáng lại với nhau.

 

Thấy vậy, thầy Hoàn vội vàng tới và nắm lấy tay tôi rồi từ từ đưa tay tôi theo nét chữ khiến tôi tự tin hơn hẳn, những chữ viết sau dần dần đẹp hơn, rồi cho tới khi tôi tự tin viết thì thầy mới buông bàn tay tôi ra.

 

Nhìn khuôn mặt phúc hậu của thầy khiến tôi vô cùng cảm thấy ấm áp, nó thật gần gũi và thân thiết biết bao, khuôn mặt đó cứ bên cạnh tôi cho cả khi ngủ nó cũng vào trong giấc mơ của tôi.

 

Buổi học đầu tiên của tôi với người thầy đáng kính mà tôi không bao giờ quên đó chính là thầy Hoàn, người đã dạy cho tôi những nét chữ đầu đời biến tôi từ một kẻ không biết gì thành một con người cái gì cũng biết.

 

Công lao trời biển của thầy tôi luôn ghi khắc trong tim không bao giờ quên. Nó cũng giống như câu danh ngôn “Ngọc không mài không sáng, người không học không tài” mà thầy đã tặng chúng tôi trước khi chia tay mái trường tiểu học thân thương đó.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng ký tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Nguyễn Vy
03/11/2023 19:57:15
+4đ tặng

Trong mấy năm đi học, em đã có rất nhiều kỉ niệm buồn vui dưới mái trường thân yêu. Nhưng kỉ niệm mà em sẽ chẳng bao giờ quên đó là kỉ niệm hồi lớp 1, khi em tập viết và cô giáo đã tận tình cầm tay em viết từng nét.

Tròn 6 tuổi, em bước vào lớp một với tất cả sự háo hức. Em học đọc rất nhanh, chỉ nghe cô giáo đọc một lần, em có thể đọc theo vanh vách. Nhưng viết với em quả là một hành trình gian nan. Em thuận tay trái, từ nhỏ mẹ đã rèn cho em cầm bút tay phải. Nhưng cứ khi nào không có ai nhìn là em lại đổi tay. Cô giáo đầu tiên của em tên là Ngọc. Đúng như cái tên, cô xinh xắn và rạng rỡ, lại trìu mến, hiền dịu. Cô biết em thuận tay trái nên thường xuống bàn quan sát tôi viết. Bước vào học kì hai, chúng em tập viết chữ nhỏ, lại viết những bài chính tả dài hơn. Chữ em dần nguệch ngoạc. Trong giờ chính tả hôm đó, cô chép những dòng chữ tròn trịa lên bảng, chúng em chép vào vở của mình. Vì thấy cô không để ý, em lại đổi tay để viết.

Đến cuối buổi học, cô Ngọc trả vở chính tả cho chúng em. Cô bắt đầu nhận xét. Bỗng, cô nhắc tới em: "Bạn Gia Bảo hôm nay viết có tiến bộ. Tuy nhiên, cô nghĩ là con đang quên một điều.". Em hoảng hốt cúi mặt xuống. Trong tà áo dài thướt tha, cô bước xuống bàn em và tiếp lời: "Cả lớp nhớ cô dặn khi viết, tay chúng ta cầm bút thế nào không?". Lớp em đồng thanh nhắc lại lời cô dặn. Cô lại nói: "Tuy vậy, bạn Gia Bảo vẫn quên. Cô phê bình Gia Bảo trong buổi học ngày hôm nay.". Rồi cô nhìn thẳng em và nói: "Cô hi vọng Gia Bảo sẽ nhớ lời cô dặn.". Một vài bạn cất tiếng cười chê bai. Nghe thấy vậy, khuôn mặt em nóng bừng, nước mắt ứa ra và bàn tay vò trang vở vừa viết. "Cô thấy hôm nay chữ con viết tròn, đều đúng khoảng cách. Con viết đẹp hơn rất nhiều bạn." - cô lại nhẹ nhàng nói. Cả lớp im phăng phắc. Em được cô khen lại thấy êm lòng nên trút bỏ được cơn tức giận của một cậu con trai hiếu thắng.

Từ đó, em kiên trì rèn viết bằng tay phải. Lên lớp 2, em đã viết được những dòng chữ vô cùng sạch đẹp. Dù bây giờ, em không còn được học cô nữa, nhưng những bài học lí thú hay lời dạy ân cần của cô vẫn còn in đậm trong tâm trí em.

0
0
vll
03/11/2023 20:41:11
+3đ tặng

Một kỷ niệm đáng nhớ với thầy/cô giáo của em là khi chúng tôi tổ chức một buổi dã ngoại thú vị. Đó là một ngày đầy nắng và tươi mới, khi cả lớp 6 của chúng tôi được thầy/cô giáo dẫn đi tham quan một công viên rừng xanh mát. Chúng tôi đã tập trung tại trường vào sáng sớm, mỗi người đều mang theo ba lô đựng đồ cần thiết cho chuyến đi. Thầy/cô giáo của chúng tôi đã sắp xếp chúng tôi thành từng nhóm nhỏ và giao nhiệm vụ cho mỗi nhóm. Mỗi nhóm có một người lãnh đạo và chúng tôi phải tự quản lý thời gian và công việc của mình. Chúng tôi đã bắt đầu hành trình bằng việc đi bộ qua rừng. Trên đường đi, thầy/cô giáo đã chia sẻ với chúng tôi những kiến thức thú vị về cây cỏ và động vật trong khu vực. Chúng tôi đã được khám phá và tìm hiểu về sự đa dạng của thiên nhiên xung quanh. Khi đến công viên, chúng tôi đã tham gia vào các hoạt động như trò chơi đố vui, cuộc thi nhảy dây và trò chơi dân gian. Thầy/cô giáo của chúng tôi đã tham gia và cổ vũ cho chúng tôi trong từng trò chơi. Chúng tôi đã cười vui, hò reo và tận hưởng những khoảnh khắc đáng nhớ cùng nhau. Buổi trưa, chúng tôi đã cùng nhau thưởng thức một bữa picnic ngoài trời. Thầy/cô giáo đã chuẩn bị những món ăn ngon và chúng tôi đã ngồi lại bên nhau, chia sẻ thức ăn và kể chuyện cười vui. Đó là một khoảnh khắc đáng nhớ, khi chúng tôi cảm nhận được sự gần gũi và tình cảm của thầy/cô giáo. Cuối cùng, chúng tôi đã trở về trường với những kỷ niệm đáng nhớ và trái tim tràn đầy niềm vui. Chuyến dã ngoại đã không chỉ là một cơ hội để chúng tôi khám phá và học hỏi, mà còn là một dịp để chúng tôi gắn kết và tạo ra những kỷ niệm với thầy/cô giáo của mình. Kỷ niệm đó đã khắc sâu trong trái tim em và khiến em biết ơn vì sự quan tâm và tình yêu thầy/cô giáo dành cho chúng tôi. Đó là một kỷ niệm đáng nhớ và sẽ mãi mãi được ghi nhớ trong tâm trí của em.
...

 

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 6 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo