Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc của em về một bài thơ bốn chữ hoặc 5 chữ mà em biết

Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc của em về một bài thơ bốn chữ hoặc 5 chữ mà em biết 
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
127
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Em cảm thấy rất thích thú và ngạc nhiên khi đọc một bài thơ chỉ gồm bốn hoặc năm chữ. Dường như trong những từ ngắn gọn ấy, tác giả đã truyền đạt được một thông điệp sâu sắc và tinh tế. Những bài thơ như vậy khiến em cảm nhận được sự tinh tế và sức mạnh của ngôn từ.

Mỗi từ trong bài thơ đều mang một ý nghĩa sâu xa và đầy ý nghĩa. Dù chỉ là một từ đơn giản, nhưng nó có thể kể lể một câu chuyện, diễn tả một cảm xúc hay thậm chí là một triết lý sống. Điều này khiến em cảm thấy ngưỡng mộ và kính phục tài năng của những nhà thơ có thể sử dụng ngôn từ một cách tinh tế và hiệu quả như vậy.

Bài thơ ngắn gọn cũng khiến em cảm thấy thú vị và hứng thú hơn khi đọc. Em không cần phải đọc nhiều dòng văn để hiểu ý nghĩa của tác phẩm, mà chỉ cần một vài từ là đủ để tạo nên một hình ảnh hoặc một cảm xúc trong tâm trí em. Điều này giúp em tiết kiệm thời gian và tập trung vào những điểm quan trọng nhất của bài thơ.

Ngoài ra, bài thơ bốn chữ hoặc năm chữ còn khiến em cảm thấy thách thức và kích thích trí tưởng tượng. Em cảm nhận được sự sáng tạo và khéo léo của tác giả khi họ phải chọn những từ ngắn nhất để truyền đạt ý nghĩa của mình. Điều này khơi dậy sự tò mò và khám phá trong em, khiến em muốn tìm hiểu thêm về ngôn ngữ và cách sử dụng từ ngữ một cách sáng tạo và độc đáo.

Tóm lại, em cảm thấy rất ấn tượng và hứng thú khi đọc một bài thơ chỉ gồm bốn hoặc năm chữ. Những tác phẩm ngắn gọn này không chỉ truyền đạt ý nghĩa sâu sắc mà còn khiến em cảm nhận được sự tinh tế và sức mạnh của ngôn từ. Em hy vọng sẽ có thêm nhiều cơ hội được khám phá và tìm hiểu về những bài thơ ngắn gọn này trong tương lai.
0
0
cutii
03/11/2023 20:49:48
+5đ tặng
Bài thơ Mẹ là lời của người con, bộc lộ cảm xúc xót xa thương cảm khi thấy mẹ ngày một già đi, tuổi cao sức yếu, không còn khỏe mạnh minh mẫn như ngày xưa. Bao nỗi đắng cay, buồn vui cuộc đời của mẹ đều được miếng trầu cau chứng kiến. Nhà thơ Đỗ Trung Lai đã chọn hình ảnh cây cau để ví von so sánh với mẹ là một phát hiện khá tinh tế, nhiều biểu cảm, không chỉ về hình thể bên ngoài mà cả sự sâu lắng bấm đốt thời gian thân phận của một đời người. Mẹ thì bao mong mỏi nhưng rồi thời gian khắc nghiệt như một quy luật luân hồi muôn đời: “Lưng mẹ còng rồi - Cau thì vẫn thẳng” và “Cau - ngọn xanh rờn, Mẹ - đầu bạc trắng”. Hai sắc màu trái ngược nhau, hai hình dáng tương phản nhau tạo ra một ám ảnh cho tiếng thơ tiếng lòng quặn bao nỗi thắt khi “Cau gần với trời - Mẹ thì gần đất”. Chỉ qua hình ảnh miếng cau: “Một miếng cau khô - Khô gầy như mẹ” cũng đủ bao cảm thông héo hắt khi “Con nâng trên tay - Không cầm được lệ”. Hai chữ “nâng” và “cầm” đều chỉ động thái của tình cảm. Nếu “nâng” trang trọng kính trọng biết bao thì “cầm” lại nén bao đắng cay bấy nhiêu. Từng cặp biểu cảm được song hành tạo ra bao chất chứa, lời ít mà vọng xa. Chính đây cũng là sự vận động cảm xúc của bài thơ “Mẹ” dồn nén để buột ra câu cảm thán mang âm hưởng điệu hành trong thơ văn cổ: “Ngẩng trời hỏi vậy - Sao mẹ ta già”. Câu hỏi tự vấn đất trời cũng chính là tự vấn lòng mình. Thơ đã chạm được đến nỗi người, cõi người vừa đăm đăm vừa trống trải. Một sự cô đơn ngỡ như vô vọng: “Không một lời đáo - Mây bay về xa”. Như vậy, bài thơ là nỗi xót xa thưởng cảm của người con trước hình ảnh gầy guộc già nua của mẹ theo năm tháng.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
Nguyễn Vy
03/11/2023 20:51:32
+4đ tặng
Bài thơ Nắng hồng của Bảo Ngọc đã gợi cho tôi nhiều cảm xúc đẹp đẽ. Tác giả đã khắc họa khung cảnh mùa đông hiện lên với những nét đặc trưng, nhưng cũng rất đẹp đẽ. Khi mùa đông tới, tiết trời trở nên lạnh giá. Thiên nhiên cũng trở nên lười biếng hơn. Nhà thơ sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa để diễn tả sinh động các sự vật như mặt trời “trốn đi đâu”, cây cối “khoác tấm áo nâu”, “áo trời xám ngắt”, chim sẻ “giấu tiếng hát núp trong mái nhà”, ngay cả “chị ong chăm chỉ cũng không đến vườn hoa”. Những cơn mưa phùn, hay màn sương mờ ảo bao trùm lấy xóm làng. Trong khung cảnh đó, hình ảnh người mẹ xuất hiện như làm bừng sáng bức tranh mùa đông. Mẹ trở về sau buổi chợ xa, mặc chiếc áo choàng đỏ được tác giả so sánh với “đốm nắng đang trôi”. Khi bước chân đến cửa, mẹ đã mang theo “nắng hồng” trong nụ cười - gợi ra sự ấm áp, tươi sáng. Và mùa xuân như đến theo nụ cười của mẹ vậy.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×