LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết đoạn văn nghị luận tự sự chủ đề tự chọn có yếu cho nghệ thuật

viết đoạn văn nghị luận tự sự chủ đề tự chọn có yếu cho nghệ thuật
2 trả lời
Hỏi chi tiết
67
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Nghệ thuật luôn là một phần quan trọng trong cuộc sống của tôi. Từ khi còn nhỏ, tôi đã có một tình yêu mãnh liệt với nghệ thuật và luôn tìm cách để thể hiện sự sáng tạo của mình. Tuy nhiên, như bất kỳ lĩnh vực nào khác, nghệ thuật cũng có những yếu điểm riêng.

Một trong những yếu điểm của nghệ thuật là sự khó khăn trong việc tìm kiếm sự công nhận và thành công. Nghệ thuật là một lĩnh vực cạnh tranh, nơi mà hàng ngàn người tài năng cùng tranh giành một vị trí. Để được công nhận, nghệ sĩ phải đối mặt với nhiều thách thức và đánh đổi nhiều thứ, từ thời gian và công sức đến sự tự do và sự ổn định tài chính. Điều này có thể tạo ra áp lực lớn và khiến nhiều nghệ sĩ cảm thấy bị đánh bại và không có đủ động lực để tiếp tục.

Yếu điểm tiếp theo của nghệ thuật là sự khó khăn trong việc tạo ra một tác phẩm độc đáo và sáng tạo. Nghệ thuật đòi hỏi sự tư duy sáng tạo và khả năng thể hiện ý tưởng riêng một cách độc đáo. Điều này không phải lúc nào cũng dễ dàng, và nhiều nghệ sĩ có thể gặp khó khăn trong việc tìm ra ý tưởng mới mẻ và độc đáo. Điều này có thể dẫn đến sự mất hứng thú và cảm giác bế tắc trong quá trình sáng tạo.

Cuối cùng, một yếu điểm khác của nghệ thuật là sự khó khăn trong việc kiếm sống từ nghệ thuật. Nhiều nghệ sĩ phải đối mặt với sự thiếu ổn định tài chính và không biết liệu họ có thể sống được từ nghệ thuật hay không. Điều này có thể tạo ra áp lực và lo lắng về tương lai, và nhiều nghệ sĩ có thể phải tìm kiếm công việc khác để kiếm sống trong khi vẫn cố gắng theo đuổi đam mê của mình.

Tuy nhiên, mặc dù có những yếu điểm, nghệ thuật vẫn là một lĩnh vực đáng để theo đuổi. Nghệ thuật mang lại niềm vui và sự thỏa mãn cho tôi. Nó cho phép tôi thể hiện bản thân và chia sẻ cảm xúc của mình với người khác. Nghệ thuật cũng là một phương tiện để tôi khám phá và hiểu thêm về thế giới xung quanh. Nó là một cách để tôi thể hiện sự sáng tạo và tạo ra những tác phẩm độc đáo.

Dù có những khó khăn và yếu điểm, tôi vẫn tin rằng nghệ thuật là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của con người. Nó là nguồn cảm hứng và niềm vui, và tôi sẽ luôn cố gắng vượt qua những khó khăn để tiếp tục theo đuổi đam mê của mình trong nghệ thuật.
1
0
Little Wolf
07/11/2023 20:52:17
+5đ tặng
Hiện nay, một số bạn học sinh đang chạy theo những “mốt” quần áo rất đắt tiền. Thay vì chiếc áo sơ mi trắng, chiếc quần xanh đen giản dị, mộc mạc thì các bạn khoác vào mình những bộ quần áo không hợp với người Việt Nam chúng ta. Ngày hôm nay là mốt quần bò rách te tua, thì ngày mai lại là mốt áo ngắn cũn cỡn, áo chun, áo thụng, áo giấu quần,… giày cao gót. Cứ hễ thấy trên thị trường có mốt quần áo nào nổi lên là các bạn về nhà phải xin bằng được tiền của bố mẹ để mua chúng. Thật buồn thay vì bố mẹ phải đổ mồ hôi công sức lao động, kiếm những đồng tiền chân chính, vậy mà các bạn lại không hiểu mà nướng vào những thứ vô bổ. Có những bạn ngày trước vốn ăn mặc rất giản dị nhưng chỉ sau một thời gian cách ăn mặc đã thay đổi: tóc tém với đôi đường vàng đỏ, áo xanh quần túm thủng gối, ngắn thì thủng tay. Các bạn cho rằng mình phải án mặc như vậy mới là người “sành điệu”, cho khỏi bị các bạn chê là “lỗi thời”, “lạc hậu”. Nhưng các bạn ơi, xin các bạn hãy quay nhìn theo một hướng khác, hướng đến các bạn vẫn mặc theo lối truyền thống với bộ đồng phục quen thuộc, chắc chắn các bạn sẽ nhận ra chính cách ăn mặc giản dị ấy lại làm cho chúng ta trở nên đẹp đẽ hơn bao giờ hết. Đơn giản, bởi vì phù hợp với hoàn cảnh, truyền thông đất nước ta và phù hợp với tính cách của bản thân từng bạn, những đội viên và những đoàn viên Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
ღ_Uyển Như_ღ
07/11/2023 20:54:03
+4đ tặng

Chiến tranh từ xưa đến nay vẫn luôn là vấn đề "nóng" của xã hội. Chiến tranh không chỉ gây ra vô vàn thiệt hại về tài sản, vật chất, bom đạn nơi chiến trường còn để lại bao nỗi mất mát, ám ảnh, thậm chí là những di chứng đến tận ngày hôm nay. Trong những năm tháng đau thương ấy, văn học xuất hiện như một thứ vũ khí tinh thần, mang hi vọng đến cho nhân loại. Một trong số rất nhiều tác phẩm ấn tượng nhất phải kể đến truyện ngắn "Buổi học cuối cùng" của nhà văn An-phông-xơ Đô-đê. Bằng ngòi bút tài hoa, điềm tĩnh của mình, tác giả đã khai thác đề tài chiến tranh theo một cách rất riêng, mang lại những bài học sâu sắc cho nhiều thế hệ sau này.

Lấy bối cảnh sau cuộc chiến Pháp - Phổ với phần thua thuộc về đất nước Pháp, nhà văn đã dựng lên một câu chuyện vô cùng cảm động về tình yêu Tổ quốc và tinh thần tự tôn dân tộc. Vùng An-dát bị cắt cho Phổ, dẫn đến việc tất cả các trường học ở nơi đây chỉ được phép dạy tiếng Đức.

Buổi học được bắt đầu với không khí kì lạ cùng lời thầy Ha-men: "Các con ơi, đây là lần cuối cùng thầy dạy các con...". Cậu bé Phrăng trước kia coi việc học là điều gì đó nhàm chán. Nhưng đến lúc này, cậu bé lại hối hận vì những lần trốn học, tiếc nuối cho những buổi học mình bỏ lỡ, ước gì mình có thể đọc một cách trôi chảy. Tư tưởng, suy nghĩ của cậu đã thay đổi rất nhiều. Giờ đây, nhìn thầy Ha-men trên bục giảng mà cậu biết cảm thấy thương, thấy tiếc. Sự chia cắt của dân tộc chính là bước ngoặt lớn để cậu bé Phrăng trưởng thành hơn.

Thầy Ha-men có lẽ là người đại thể hiện được rõ nhất nỗi đau mất nước của một dân tộc. Ông đã khoác lên mình bộ đồ đẹp nhất, truyền tải kiến thức cho mọi người hết lòng hết dạ. Những lời tâm huyết của ông khi nhắc về ngôn ngữ mẹ đẻ càng tô đậm hơn tình yêu nước và lòng tự tôn dân tộc sâu sắc của một người thầy giáo. Bằng tất cả sức lực của mình, ông đã dũng cảm dạy đến hết buổi học. Tuy nhiên trong lúc đó, qua con mắt của cậu học trò, ta vẫn được thấy nét yếu đuối, niềm tiếc thương của người thầy đáng quý ấy khi chuẩn bị phải rời đi. Giây phút kết thúc lớp, ông dường như rơi vào tuyệt vọng. Hành động cầm phấn viết dòng chữ "NƯỚC PHÁP MUÔN NĂM" bằng tất cả sức lực của mình là minh chứng rõ ràng nhất cho tinh thần phản kháng của ông cũng như của mọi người. Tất cả đều thể hiện tình yêu lớn lao ông dành cho đất nước, cho thứ tiếng mẹ đẻ thiêng liêng của dân tộc.

Ngay cả những cụ già trong làng cũng tới, dành chút thời gian ít ỏi còn lại để tham gia cùng mọi người. Giờ đây, buổi học ấy không còn chỉ là để dạy tiếng Pháp nữa. Nó đã trở thành buổi học về lòng yêu nước, tự tôn và tự hào đối với gốc gác, nguồn cội. Tiếng Pháp lúc này không chỉ là một thứ ngôn ngữ nữa mà là "chìa khóa của chốn lao tù", giúp giải thoát cả một dân tộc khỏi ách nô lệ. Chỉ cần giữ được tiếng mẹ đẻ thì dù khó khăn đến đâu, con người vẫn sẽ không khuất phục, sẽ còn khát vọng và đấu tranh cho một tương lai hòa bình, thống nhất.

Với tác phẩm, nhà văn An-phông-xơ Đô-đê đã chứng tỏ được sự tài hoa của mình trong nghệ thuật kể chuyện. Ở đây, tác giả đã lựa chọn ngôi kể thứ nhất, đặt người đọc vào điểm nhìn của Phrăng - cậu bé ở một vùng bị chia cắt, khiến cho câu chuyện trở nên đáng tin hơn. Bằng việc xây dựng bối cảnh và tình huống truyện éo le, nhà văn đã làm nổi bật lên tầm quan trọng của buổi học cuối ấy. Nó đã biến một cậu bé nghịch ngợm trở nên ham học. Những lời độc thoại của Phrăng đã cho ta thấy rất rõ sự phát triển trong suy nghĩ và nhận thức của cậu. Không chỉ có vậy, nhân vật thầy Ha-men cũng được miêu tả rất sinh động, rõ nét qua vẻ bề ngoài và hành động. Từ sự chau chuốt trong trang phục đến việc kiên nhẫn giảng giải, truyền thụ kiến thức đều cho thấy người thầy đó đáng kính đến như nào. Ông trân trọng từng phút giây quý giá cuối cùng ở nơi mình đã gắn bó suốt bốn mươi năm. Tất cả đã cùng mang đến cho người đọc sự tiếc nuối, buồn đau, thương cảm cho một dân tộc bị chia cắt.

Bằng góc nhìn khác biệt cùng ngòi bút độc đáo của mình, An-phông-xơ Đô-đê đã mang đến cho chúng ta một tác phẩm đầy cảm xúc. "Buổi học cuối cùng" là thông điệp về tình yêu Tổ quốc và niềm hi vọng về một tương lai hòa bình, thống nhất. Qua đó, chúng ta lại càng thêm trân trọng nền độc lập và biết ơn sự hi sinh cao cả của các thế hệ đi trước. Bao người lính trẻ đã ngã xuống để mang đến cuộc sống yên lành bây giờ. Đồng thời, ta cũng cần bảo vệ, gìn giữ ngôn ngữ riêng của dân tộc. Hãy học tập và trau dồi bản thân cả về tri thức và đạo đức, góp sức vào công cuộc kiến thiết nước nhà.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư