Cuộc chiến tranh chống chế độ phân biệt chủng tộc ở châu Phi, đặc biệt là ở Nam Phi, là một trong những cuộc chiến tranh nổi tiếng và quan trọng trong lịch sử hiện đại.
Chế độ phân biệt chủng tộc ở Nam Phi, được gọi là chế độ Apartheid, đã tồn tại từ năm 1948 đến năm 1994. Chế độ này thiết lập một hệ thống phân biệt đối xử dựa trên chủng tộc, giới hạn quyền lợi và tự do của người da đen và áp đặt sự ưu tiên cho người da trắng. Những biện pháp phân biệt chủng tộc bao gồm việc tách biệt các khu dân cư, giáo dục, sức khỏe và các lĩnh vực khác.
Cuộc chiến tranh chống chế độ phân biệt chủng tộc ở Nam Phi đã được tiến hành bởi nhiều tổ chức và nhóm phong trào, nhưng có hai tổ chức chính là African National Congress (ANC) và South African Communist Party (SACP) đã đóng vai trò quan trọng trong cuộc chiến này.
ANC, dưới sự lãnh đạo của Nelson Mandela, đã đưa ra chiến lược của mình là sử dụng cả các biện pháp phi bạo lực và bạo lực để đấu tranh chống lại chế độ phân biệt chủng tộc. Họ đã tổ chức các cuộc biểu tình, cuộc đình công và các hành động khác nhằm gây áp lực lên chính quyền Nam Phi và cộng đồng quốc tế.
SACP, một tổ chức cộng sản, đã đóng vai trò quan trọng trong việc tổ chức và huấn luyện các nhóm quân đội và quân đội dân sự. Họ đã tham gia vào các cuộc tấn công và đánh bom nhằm vào các cơ sở hạ tầng và các mục tiêu quân sự của chế độ Apartheid.
Cuộc chiến tranh chống chế độ phân biệt chủng tộc ở Nam Phi đã gây ra nhiều cuộc xung đột và bạo lực, với cả hai bên đều chịu thiệt hại nặng nề. Tuy nhiên, áp lực từ cộng đồng quốc tế và sự kiên nhẫn của những người đấu tranh đã dẫn đến việc chế độ Apartheid cuối cùng bị lật đổ.
Cuộc chiến tranh này đã có những hậu quả lớn đối với Nam Phi và châu Phi nói chung. Nó đã tạo ra một sự thay đổi lớn trong cách thức quản lý chính trị và xã hội ở Nam Phi, đồng thời cũng đã truyền cảm hứng cho các phong trào đấu tranh chống phân biệt chủng tộc trên toàn thế giới.