Câu 1:
Trong đoạn thơ trên có hai hình ảnh được lặp lại so với khổ thơ đầu là:
- Hình ảnh mặt trời: Ở khổ thơ đầu, mặt trời được miêu tả là "mặt trời xuống biển như hòn lửa". Ở khổ thơ cuối, mặt trời được miêu tả là "mặt trời đội biển nhô màu mới".
- Hình ảnh đoàn thuyền: Ở khổ thơ đầu, đoàn thuyền được miêu tả là "thuyền ta lái gió khơi xa". Ở khổ thơ cuối, đoàn thuyền được miêu tả là "đoàn thuyền chạy đua cùng mặt trời".
Sự lặp lại này có ý nghĩa nhấn mạnh sự thống nhất của cảnh và người lao động. Khi bắt đầu một ngày mới, mặt trời lại nhô lên từ biển khơi, cũng như đoàn thuyền ngư dân lại ra khơi để tiếp tục công việc của mình.
Câu 2:
Ngoài sự lặp lại, giữa khổ thơ đầu và khổ thơ cuối còn có sự biến đổi về những hình ảnh như sau:
- Hình ảnh mặt trời: Ở khổ thơ đầu, mặt trời được miêu tả là lặn xuống biển, thể hiện sự kết thúc của một ngày. Ở khổ thơ cuối, mặt trời được miêu tả là đội biển nhô lên, thể hiện sự khởi đầu của một ngày mới.
- Hình ảnh đoàn thuyền: Ở khổ thơ đầu, đoàn thuyền được miêu tả là ra khơi, thể hiện sự khởi đầu của một ngày lao động. Ở khổ thơ cuối, đoàn thuyền được miêu tả là chạy đua cùng mặt trời, thể hiện sự khẩn trương, hối hả của người lao động trong việc hoàn thành công việc.
Sự biến đổi này thể hiện sự vận động của thời gian, sự thay đổi của cảnh vật và tâm trạng của con người. Thời gian đã chuyển từ chiều sang sáng, cảnh vật cũng từ mờ ảo, tĩnh lặng sang rõ ràng, náo nhiệt. Con người cũng từ trạng thái nghỉ ngơi, thư giãn sang trạng thái lao động khẩn trương, hăng say.
Câu 3:
Mặt trời ở đầu bài thơ đem đến cho tôi một cảm giác tươi mới, rạng rỡ và hy vọng. Ánh sáng của mặt trời chiếu sáng lên biển, tạo nên một khung cảnh đẹp và sống động. Tôi cảm nhận được sự ấm áp và sự sống động của mặt trời, như một nguồn năng lượng vô tận đang tràn đầy khắp nơi.
Tuy nhiên, mặt trời ở cuối bài thơ lại mang đến cho tôi một cảm giác vĩ đại và tràn đầy sức mạnh. Mắt cá huy hoàng của mặt trời muôn dặm phơi, tạo nên một hình ảnh đầy ấn tượng và mê hoặc. Tôi cảm nhận được sự lan tỏa của ánh sáng mặt trời, chiếu sáng cho muôn loài và tạo nên một cảm giác mở rộng và tự do.
Tổng thể, mặt trời trong bài thơ mang đến cho tôi những cảm nhận khác nhau. Từ sự tươi mới và hy vọng đến sự vĩ đại và sức mạnh, mặt trời là một biểu tượng của sự sống và sự phát triển. Hình ảnh mặt trời trong bài thơ tạo nên một sự tương phản và biến đổi, thể hiện sự thay đổi và phát triển của câu chuyện, và gợi lên trong tôi những cảm xúc và suy nghĩ sâu sắc về sự tồn tại và ý nghĩa của cuộc sống.