Nhà văn Nguyễn Quang Thiều có nhiều tác phẩm hay viết cho thiếu nhi. Trong đó, Bầy chim chìa vôi là một truyện ngắn giàu giá trị. Nổi bật trong truyện là nhân vật Mon.
Nội dung của truyện kể về việc Mon tỉnh giấc, rồi quay sang gọi Mên. Mon lo lắng cho bầy chim chìa vôi làm tổ ở ngoài bờ sông. Mưa lớn khiến tổ chim chìa vôi ở dải cát giữa sông bị nhấn chìm. Sau một lúc trò chuyện, cả hai quyết định sẽ ra bờ sông để đưa những chú chim vào bờ. Từ chiều qua, nước đã dâng lên nhanh hơn. Nước dâng lên đến đâu, chim bố và chim mẹ lại dẫn bầy con tránh nước đến đó. Cứ thế, chúng tiến đến phần cao nhất của dải cát. Đến sáng, bầy chim đã bứt khỏi dòng nước, bay lên cao. Tấm thân của nó vụt ra khỏi mặt nước, bay cao hơn hẳn lần cất cánh đầu tiên. Chứng kiến cảnh đó, Mon và Mên đều cảm thấy hạnh phúc, sung sướng.
Qua câu chuyện có thể thấy Mon còn nhỏ tuổi, nhưng lại rất hiểu chuyện. Cậu vẫn mang nét hồn nhiên như bạn bè, nhưng biết suy nghĩ. Điều đó được thể hiện qua tình yêu thương động vật. Khi thấy bố bắt được con cá bống, Mon đã lén bắt cá và thả đi. Đặc biệt, tình yêu thương động vật của Mon, thể hiện rõ nhất là đối với tổ chim chìa vôi non ở bãi cát giữa sông. Giữa đêm mưa gió, cậu bé không ngủ được vì lo cho bầy chim chìa vôi. Bao suy nghĩ đều xoay quanh những chú chim: lo chúng bị ướt, lo chúng bị nước nhấn chìm. Chính Mon cũng là người đề nghị anh trai đi ra bờ sông giữa đêm mưa gió, bất chấp nguy hiểm để “mang chúng nó vào bờ”.
Bên cạnh đó, Mon là một cậu bé mạnh mẽ, quá quyết, không thể bỏ rơi tổ chim chìa vôi trong đêm nước sông đang lên, từ những lo lắng đã biến thành quyết định. Quyết định đi cứu những chú chim non không đến từ người anh trai là Mên mà lại đến từ chính Mon.
Như vậy, qua nhân vật Mon, tác giả đã gửi gắm thông điệp sâu sắc về tình yêu thương, trân trọng dành cho loài vật.