Đó là vào dịp nghỉ hè của em năm ngoái, nhân lúc công việc của bố mẹ không quá bận rộn và em được nghỉ hè nên cả nhà em cùng đi biển Đà Nẵng nghỉ mát. Khi đứng từ ban công khách sạn nhìn ra, em có thể thấy bao quát một phần cảnh biển trên bờ và ngoài khơi xa. Cảnh tượng ấy rất đẹp làm em phấn khích và chẳng thể rời được mắt, mãi cho đến khi mẹ gọi em xuống ra biển chơi.
Từ trên bờ biển nhìn ra ngoài khơi xa, biển như được kéo dài mãi chẳng thể nhìn thấy điểm kết thúc, dù trời có nắng thì cũng chỉ thấy một màn mờ ảo, không rõ ràng ngoài khơi. Xa xa ngoài khơi em có thể thấy những chiếc thuyền đánh cá của các bác ngư dân và cả những chiếc thuyền hay ca nô của mọi người đang dạo chơi, tham quan trên biển. Điều em thích nhất ở biển nơi đây là làn nước trong xanh và mát lành, thổi bay cái nóng, cái khó chịu ngày hè. Dù không biết bơi nhưng em vẫn cùng bố mẹ xuống nước tắm và nghịch nước. Để đảm bảo an toàn thì mẹ thuê cho em một chiếc phao hình con vịt rất xinh, nhờ vậy mà em vô tư xuống nước mà chẳng sợ gì.
Khi kết thúc chuyến du lịch, em phải tạm biệt Đà Nẵng và bãi biển xinh đẹp để về nhà nhưng trong lòng vẫn nhớ mãi chuyến du lịch và bãi biển Đà Nẵng xinh đẹp ấy.