Cái bạn thích gì và vì sao thì bạn chọn và giải thích theo bạn nhé, dễ mà. Còn mình phân tích cảm nhận:
Từ bài thơ, ta có thể thấy rằng tác giả Đỗ Trung Quân yêu quý quê hương của mình rất nhiều. Ông miêu tả quê hương qua những hình ảnh đẹp đẽ và quen thuộc như “chùm khế ngọt”, “đường đi học”, “con diều biếc”, “con đò nhỏ”, “cầu tre nhỏ”, và “đêm trăng tỏ”. Những hình ảnh này không chỉ tạo nên một bức tranh sinh động và đầy màu sắc về quê hương, mà còn thể hiện sự gắn bó sâu sắc và tình yêu mãnh liệt của tác giả dành cho nơi ấy. Đặc biệt, câu cuối cùng “Quê hương nếu ai không nhớ, Sẽ không lớn nổi thành người” cho thấy quê hương đối với tác giả không chỉ là nơi sinh ra mà còn là nguồn cảm hứng và động lực để ông trở thành con người như ngày hôm nay.